Đoạn chuyện xưa này đã quá xa vời, Tống Thu Hàn chẳng hiểu sao mình lại nhớ về nó. Anh cúi đầu nhìn phần tay mà nay đã không nhìn ra dấu vết gì, chỉ là xương trên cổ tay dường như hơi lồi ra ngoài một chút.
Đàm Miễn chưa hài lòng, nhưng anh ta biết rõ có hỏi cũng không hỏi ra được gì. Thế là len lén đá chân Trần Khoan Niên ở dưới bàn một cái: “Nào nào, đã lâu không chơi rồi.”
Trò chơi cố định giữa bọn họ chính là thảy xúc xắc, ai ra nhỏ thì thua, người thua phải chịu phạt, đơn giản mà thô bạo. Mọi người đều là cao thủ, tỷ số thắng là 5-5. Hôm nay ba người kia tự động đứng về một phe, rõ ràng muốn cấu kết với nhau chơi khăm Tống Thu Hàn.
Mấy ván trước Tống Thu Hàn vẫn chưa về chót, bọn họ hỏi nhau một số câu hỏi vô thưởng vô phạt. Đến ván thứ năm, Tống Thu Hàn thua, Trần Khoan Niên lập tức ngồi thẳng dậy, ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Bây giờ gửi tin nhắn WeChat cho Lâm Xuân Nhi, hỏi cậu ấy đang làm gì.”
Họ chơi thì chơi, nhưng không chọc trúng điểm đau của người ta, chẳng qua chỉ là mấy trò đùa vô hại. Mọi người đều là người trưởng thành cả rồi, có nhiều chuyện không cần hỏi mà đều giấu trong những chi tiết nhỏ nhặt. Hôm nay họ hưng phấn như vậy chẳng qua là vì Tống Thu Hàn không gần nữ sắc lại đi ăn một bữa cơm riêng với Lâm Xuân Nhi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT