Lúc này mọi người trong nhà cảm xúc phức tạp, Mục Xuân Mi là khích động có chút thấp thỏm, nương vậy mà nguyện ý đem phương pháp gia làm đậu phụ truyền giao cho mình, thấp thỏm như vậy là vì phương pháp đó trước giờ không mang ra vì sao hiện tại lại bằng lòng dạy cho mình, các đệ đệ không biết có đồng ý không.
Mặt khác, mấy người con dâu có chút phẫn nộ và bất mãn. Họ cảm thấy tức giận vì trong nhà lại có một tay nghề mà họ không biết đến. Điều khiến họ bực bội nhất là tay nghề này không truyền cho con trai, mà lại truyền cho con gái.
Mấy người nhi tử tuy cảm xúc không dao động mạnh mẽ như vậy, nhưng rõ ràng cũng có chút hoài nghi và bất mãn.
Điều này không thể nói rằng họ không có phẩm hạnh tốt, bởi vì trước lợi ích, mọi người đều giống nhau. Lúc này không có xảy ra ầm ĩ hay cãi nhau, nên xem như cả đám người đã rất kiềm chế.
“Nương, con thật sự có thể lấy sao?”
Mục Xuân Mi vẫn còn có chút thấp thỏm và bất an.
“Xem ra con rất muốn, nhưng có một số điều ta cần nói rõ trước. Làm đậu hủ thật sự là một việc rất vất vả. Gia đình các con cũng không phải gia súc, điều này có nghĩa là việc xay đậu sẽ phải dựa vào sức lực của các con, phải dùng nhân lực như súc vật. Hơn nữa, giá cả của đậu hủ cũng không cao, chỉ một văn tiền có thể mua hai, ba khối, thật sự chỉ kiếm được chút tiền vất vả mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT