Buổi chiều, đội trưởng đại đội Đồng Quản có chút mơ hồ bước ra khỏi công ty giải trí, theo sau là ba cảnh viên, áp giải Mục Vi Quốc và Hồ Xuân Hoa. Cả nhóm cũng có vẻ hơi mơ hồ bước ra cùng lúc.
"Đội trưởng, những tư liệu kia không ngờ là thật. Nếu đúng như vậy, chúng ta coi như lập công lớn, không chừng còn có thể thăng chức." – Vương Hoài vừa lên xe, liền như chợt nhận ra điều gì, vui sướng reo lên. Trước đó, anh vẫn còn chưa kịp phản ứng với việc "bánh thịt rớt từ trên trời xuống."
"Chắc không phải giả đâu. Chúng ta nên nhanh chóng trở về, nộp tài liệu này cho bộ hình sự và bộ tập độc, để họ xác minh xem tư liệu là thật hay giả. Nếu là thật, chúng ta nhất định phải hành động ngay lập tức trước khi tin tức bị rò rỉ. Các cậu đều phải giữ kín miệng, coi như không biết gì về chuyện này. Yên tâm, tôi không có ý định độc chiếm công lao đâu. Nhưng dính đến tổ chức buôn lậu ma túy, mọi tình huống đều rất nguy hiểm, nên tốt nhất là giữ bảo mật. Nếu không, chẳng ai biết liệu chúng ta có bị trả thù hay không. Mọi người cũng không muốn xảy ra ngoài ý muốn, đúng không?" – Đồng Quản nói, vẻ mặt vẫn bình tĩnh.
Dù biết rõ rằng nếu các tư liệu này là thật, thì đó sẽ là một công lớn, nhưng Đồng Quản lại không thể hiện sự vui mừng. Anh hiểu rằng đây không chỉ là công lao, mà còn là nguy hiểm. Một khi không bắt được hết bọn tội phạm, hoặc nếu thông tin bị rò rỉ, những người cung cấp chứng cứ sẽ gặp nguy hiểm.
Nếu bọn họ gặp nguy hiểm, thì huống chi là tổng giám đốc công ty giải trí, người đã cung cấp chứng cứ. Dù tổng giám đốc đó có nhiều vệ sĩ, nhưng những người này đều không được trang bị vũ khí, vì vậy khả năng bị trả thù là rất cao. Tiếc rằng Đồng Quản chỉ là một tiểu đội trưởng bình thường, không có quyền yêu cầu lệnh bảo vệ. Anh chỉ biết cầu mong trời xanh phù hộ cho vị tổng giám đốc đó không gặp chuyện gì.
"Đúng vậy, tập độc bộ mỗi năm có không ít người hy sinh, còn có những người phải mai danh ẩn tích, thậm chí không dám gặp mặt gia đình. Hy vọng lần này chúng ta có thể bắt hết bọn chúng." – Vương Hoài nghe xong lời đội trưởng, cảm xúc có phần trùng xuống, nhưng lòng chính nghĩa vẫn thôi thúc anh hy vọng nhanh chóng trừ khử hoàn toàn tổ chức tội phạm này.
Hơn nửa tiếng sau, khi trời đã bắt đầu tối, cả bốn người mới về đến đồn cảnh sát. Trước đó, họ đã thông báo tình hình cho cục trưởng, vì vậy ngay khi đến, họ lập tức được đưa đến bộ hình sự, nơi mà người phụ trách tập độc bộ cũng đã có mặt. Họ vừa nhận được tài liệu liền bắt đầu xác minh ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play