Đỗ Hạo cười đáp: “Ông chủ Mộ là thiên chi kiêu tử, mệnh quý vận thịnh, vốn dĩ những vật như thế rất khó tìm, vậy mà ngài vừa nói muốn, tôi liền tìm được ngay.”
Vương Chiêm lòng đầy lo lắng, muốn hỏi là vật gì nhưng lại sợ chen vào sẽ làm Mộ Phong Thừa không vui.
Lúc này, Đỗ Hạo thong thả nói: “Tôi có một người bạn, đã tu đạo pháp vài năm, những năm gần đây chu du khắp núi non danh tiếng, kiến thức cũng không ít. Anh ấy bảo tôi, ở phía Tây Nam có một ngôi làng vô danh, dân làng ở đó thờ phụng một loại chim gọi là Tam Nhãn Thần Nha, thuộc loại âm linh chi vật, nếu nuôi từ nhỏ bên cạnh thì rất thích hợp để dưỡng hồn, bảo vệ hồn.”
“...Tam Nhãn... Thần Nha?” Mộ Phong Thừa chậm rãi lẩm nhẩm mấy chữ này.
“Quạ vốn là loài sinh vật mang âm khí rất nặng. Tương truyền chúng có thể nhận biết âm khí, vì thế thường thích lượn lờ quanh những người sắp chết. Trong dân gian còn có lời đồn rằng, quạ chính là người dẫn đường cho các vong hồn.”
Đỗ Hạo mỉm cười ôn hòa, cẩn thận suy tính cho Mộ Phong Thừa: “Ngài muốn dưỡng hồn, chỉ tụ âm khí ở nhà thôi là chưa đủ, vị tiểu thư kia không thể mãi ở trong nhà được, sẽ phải ra ngoài, mà khi ra ngoài thì có thể xảy ra bất cứ chuyện gì. Nếu có một con Tam Nhãn Thần Nha đồng hành, dù đi đâu cũng không cần lo lắng.”
Nghe anh ta nói huyền hoặc quá, Vương Chiêm không nhịn được mà hỏi: “Loại quạ đó thật sự có ba mắt à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play