Một đêm yên bình trôi qua.
Mộ Tử ngủ đủ giấc, mở mắt ra và thấy ánh sáng rực rỡ của mặt trời chiếu qua khe rèm cửa, trong ánh sáng vàng cam, những hạt bụi trắng nhẹ nhàng bay lơ lửng, tất cả đều yên tĩnh và ấm áp.
Không có Mộ Phong Thừa, thật tốt biết bao…
Cô duỗi tay, vui vẻ đứng dậy, rồi di chuyển từng cái bình hoa và ghế chắn ở cửa ra vào.
Sau khi rửa mặt, cô xuống dưới ăn sáng.
Trên bàn ăn, Bạch Vi nhìn Mộ Tử với vẻ cảm thán “con gái nhà mình đã trưởng thành” và nói: “Tử Tử của mẹ lớn rồi, ngày càng xinh đẹp hơn.”
Mộ Tử mỉm cười đáp: “Con vẫn còn nhỏ, mẹ mới là người đẹp nhất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT