Mộ Tử thật sự không thể chấp nhận con động vật lạnh lẽo này, càng không thể chấp nhận việc phải sống cùng Mộ Phong Thừa. Cô tuyệt vọng chống chọi, chạy vào bếp cầu cứu Bạch Vi: “Mẹ! Linh thú trấn nhà nhất định phải là rắn sao? Chúng ta có thể nuôi mèo, nuôi chó, sao cứ phải là rắn!”
Bạch Vi đang vắt nước trái cây, khó xử nói: “Pháp sư nói rằng con rắn này của anh con rất có linh tính, dùng để trấn nhà là thích hợp nhất, còn khai quang niệm chú cho Tư Tư nữa.”
Mộ Tử chỉ muốn phun máu!
Cô sống nửa đời người, chưa bao giờ nghe nói đến việc khai quang cho rắn!
Bạch Vi rót một cốc nước trái cây mới vắt ra đưa cho cô, an ủi: “Con cứ coi như nó là một món đồ trang trí đi, dù sao thì nó cũng chỉ nằm im một chỗ.”
Nhưng khi nó động đậy thì rất đáng sợ!
Mộ Tử uống nước trái cây, trong miệng đắng ngắt, trong lòng còn đau khổ hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT