Mộ Linh đầy kích động hỏi: “Chị, khi nào em gọi điện?”
Hỏi xong, cô ta lại có chút lo lắng: “Nhưng em và Giang Tri Nhu không quen lắm… Cô ta kiêu ngạo lắm, đột nhiên em gọi cho cô ta, cô ta có tin không?”
“Ngày mai hãy gọi.” Mộ Vân tự tin đầy mình, dáng vẻ chắc chắn: “Ngày mai chú ba sẽ đưa dì Kiều đến nhà họ Giang, nhà họ Giang đã nhận ân huệ của nhà mình, lúc đó chúng ta gọi điện, họ sẽ càng để ý hơn.”
“Ừ, được.” Mộ Linh gật đầu.
Nghĩ đến vở kịch hay ngày mai, Mộ Linh liền vui sướng không thôi, dường như những uất ức và khó chịu trong thời gian qua cũng theo đó mà tan biến.
“Nhưng chị này, chị không thấy kỳ lạ sao?” Mộ Linh đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, nghi hoặc nói với Mộ Vân, “Mộ Tử từ khi xuất viện, như thể đã trở thành người khác. Trước đây em mắng, em đánh, cô ta không dám hó hé, nhưng giờ chị xem, cô ta…”
Vừa nói, Mộ Linh vừa nhăn nhó, giọng cũng thấp dần: “Còn lần trước… lần trước cô ta rơi xuống nước, rõ ràng không lâu lắm, mà lại ngừng thở, mạch cũng không còn! Rồi lại sống dậy như thể ma quỷ hiện hình!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play