Văn Thư Đình ngẩng đầu lên: “Manh mối gì đến tay?”
Người quay phim giả vờ không biết: “Tôi cũng không biết.”
“Anh đừng lừa tôi, tôi vừa nghe rõ ràng mà!” Văn Thư Đình bật dậy.
“Tôi đã nói là không có thì là không có!”
“Ồ, tôi nhớ ra rồi, hình như trước khi tôi chạy trốn, có người nói chuyện với tôi, gọi tôi là Trần Thư,” Văn Thư Đình vuốt cằm nhớ lại. Đáng tiếc là cậu quá sợ hãi, chỉ nghe được hai chữ Trần Thư, biết thừa người quay phim sẽ không trả lời, cậu lại hỏi: “Sau đó thì sao, ông ta nói gì nữa?”
“Không biết!” Người quay phim quyết tâm không nói cho cậu biết.
“Nếu anh không nói, tôi tự quay lại tìm!” Văn Thư Đình phủi quần, quay đầu nhìn lại khu rừng nhỏ vừa chạy ra. Khu rừng đen như mực, như phủ một tấm màn sắt dày, lại giống như miệng rộng của dã thú đang há miệng chờ mồi, vào là tự đưa đầu vào rọ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT