Cô nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng, quay đầu nhìn về phía cuối hành lang, nơi ánh đèn thư phòng vẫn còn sáng, nghĩ rằng anh có lẽ sẽ không quay về phòng ngủ sớm như vậy, liền nhanh chóng lấy quần áo đi tắm rửa, sấy khô tóc rồi chui vào chăn.
Ga giường và vỏ chăn đều là mới thay, cẩn thận ngửi thử, vẫn còn thoang thoảng mùi chanh của nước giặt.
Giường rất lớn, hai người nằm vẫn còn dư dả. Nhưng Giang Cửu Dung vẫn cố ý nằm sát mép giường, dù rất buồn ngủ nhưng chỉ cần nhắm mắt là đầu óc lại tỉnh táo vô cùng, cảm giác như khắp phòng đều tràn ngập dấu vết của Văn Diên Cẩn.
Trong đầu toàn là những giấc mơ khi cô còn hôn mê.
Mặc dù những giấc mơ sau này đều từ góc nhìn của Thành Trình triển khai, nhưng thỉnh thoảng cô vẫn mơ thấy Văn Diên Cẩn.
Cảnh tượng mà cô nhìn thấy nhiều nhất là anh ngồi trên đầu giường lúc đêm khuya, trên tay cầm một quyển sách, nửa tiếng đồng hồ cũng không lật một trang.
Cô không khỏi quay đầu nhìn về phía đầu giường, nơi Văn Diên Cẩn thường ngồi, mơ hồ nhìn thấy anh vẫn ngồi ở đó, trên tay cầm một quyển sách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play