Sáng hôm sau, Văn Diên Cẩn đặc biệt nghỉ một ngày, vội vã cùng trợ lý Diêu đến bệnh viện.
Giang Cửu Dung đã mặc bộ quần áo mà anh mua cho ngày hôm qua, chiếc áo khoác nâu bao bọc lấy cơ thể một cách kín đáo, mái tóc dài xõa xuống vai khiến cho cằm của cô trông có vẻ nhọn hơn.
Văn Diên Cẩn nhìn dáng vẻ của cô, hơi ngẩn ra một chút. Cô đã thay bộ đồ bệnh nhân, làn da gần như trắng bệch. Thời gian mấy năm qua đã khiến cơ thể cô tiều tụy đi, so với trước đây, cô gầy hơn, gầy đến mức khiến người ta đau lòng.
Nhưng tinh thần của Giang Cửu Dung lại rất tốt. Cô quay đầu nhìn lại phòng bệnh phía sau, xác nhận không bỏ sót thứ gì rồi mới nói với Văn Diên Cẩn: "Em chuẩn bị xong rồi, có thể đi."
"Ừ." Văn Diên Cẩn gật đầu, ra hiệu cho người chăm sóc đỡ cô đi, tránh va vấp.
Giang Cửu Dung đi được vài bước, bỗng cảm thấy thiếu thứ gì đó. Cô cúi đầu suy nghĩ một lát rồi hỏi: "Thư Đình đâu? Sao không thấy em ấy?"
“Em muốn em ấy đến đón em à?” Văn Diên Cẩn không trả lời mà hỏi lại, ngay cả anh cũng không nhận ra giọng điệu của mình có chút ghen tuông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play