Khóc vài tiếng xong, Hoa Hoa dừng lại. Nàng dùng ngón tay nhỏ lau nước mắt trên mặt, rồi trừng mắt nhìn tướng công, “Tướng công, nếu chàng định đi ngủ với người khác, thì… thì… ta sẽ không thèm để ý tới chàng nữa!”
Hứ, không cần chàng!
Hoa Hoa bĩu môi, cố nén nước mắt, rồi thu lại ánh mắt, không thèm nhìn chàng, vòng qua bàn dài đi thẳng ra cửa.
Nhưng chưa đi được mấy bước, eo nàng đột nhiên bị một bàn tay quàng qua. Hoa Hoa bị tướng công túm lại, nhẹ nhàng nhấc lên, chân không chạm đất.
“Thả ta ra!” Hoa Hoa giãy giụa lung tung, nhưng đối phương như tường đồng vách sắt, nàng hoàn toàn không phải đối thủ.
Eo nàng thon như cành liễu, qua lớp vải mỏng, làn da mềm mại, ấm áp như ngọc. Nhịp tim của Thời Khiêm nhanh hơn, thình thịch thình thịch, nhanh hơn cả mấy lần trước.
Chàng biết lúc này lẽ ra nên bắt mạch cho mình, vì lúc này là lúc chính xác nhất, nhưng hiện tại có việc quan trọng hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play