Vì trời còn sớm, nàng cũng không dám gọi lớn, sợ âm thanh quá lớn làm kinh động đến phu nhân.
Thấy phu nhân vẫn nhắm mắt, Tiểu Đào lại gọi thêm mấy lần, không còn cách nào khác, nàng đành phải gọi phu nhân tỉnh dậy: “Phu nhân, dậy uống thuốc đi.”
Trước khi ra ngoài, đại nhân đã dặn phải gọi phu nhân dậy vào giờ mão chính để uống thuốc.
Hoa Hoa trên giường vì tối qua ngủ muộn, nên giờ đây đang chìm sâu trong giấc ngủ. Nàng nghe bên tai hình như có ai đó đang lầm bầm gì đó, nhưng vì quá mệt, nàng hoàn toàn không muốn mở mắt, chỉ khẽ xoay người vào bên trong, kéo chăn kín người hơn, miệng lầm bầm, “Tướng công đừng quậy, ta còn buồn ngủ.”
Giọng nói mềm mại, mang theo vài phần trách móc.
Mơ mơ màng màng, Hoa Hoa tưởng rằng người gọi mình là tướng công. Tối qua tướng công mặt dày, dù thế nào cũng không chịu rời đi, nhất quyết ngủ ở đây. Nàng không hiểu, phòng chính lớn như vậy không ngủ, lại cứ muốn chen chúc trong phòng nhỏ này?
Dù giường ở phòng nhỏ cũng rộng rãi, nhưng không hiểu sao nàng lại cảm thấy rất chật, hơi động đậy một chút là dường như chạm vào tướng công, cứng cứng như cánh tay, lại giống như là ngực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play