Phó Chi tuy xuất thân thương gia nhưng cũng là tiểu thư khuê các, rất khó chịu với những người vô lễ.
Hoa Hoa nghe ra lời nói của trắc phi có vẻ châm chọc, nhưng nàng nghĩ, mình có gì thì nói đó, mà sự thật đúng là như vậy. Nàng để ý thấy mọi người đều không vui, nghĩ rằng người này có chút liên quan đến Hương Hương, nên khéo léo nhắc nhở, “Có lẽ vì đây là miền Bắc, nên khẩu vị khác nhau chăng?”
Ý rằng trà này mọi người không quen uống, không ngon. Đừng làm mấy chuyện không đâu nữa.
Phó Chi nghe xong liền sa sầm mặt. Nàng thầm nghĩ, vị muội muội này dám nói thẳng như thế, chẳng lẽ có chỗ dựa vững chắc nào đó sao? Ngồi ở vị trí này, chắc chắn không phải xuất thân từ gia tộc danh giá, mà về tiền bạc thì không ai vượt qua được Phó gia Giang Đông. Ngoài quyền và tiền, điều duy nhất có thể dựa vào là sự sủng ái của vương gia. Thật lợi hại, lúc nãy còn chưa để ý kỹ, giờ nhìn lại, da trắng như tuyết, dung mạo xinh đẹp, đúng là khiến nàng Phó Chi, người khao khát độc sủng trong vương phủ, cảm thấy bị đe dọa.
Nàng nghĩ, mình cũng có nhan sắc, nhà lại giàu, nhưng thứ bậc sĩ nông công thương, dù có tiền cũng không bằng tầng lớp quyền quý trong triều, nên đối với vương phi, nàng không có tự tin, nhưng đối với người chỉ dựa vào nhan sắc này, nàng không sợ.
“Muội muội nói thế là có ý gì…”
“Đủ rồi.” Cố thị đột ngột cắt lời Phó Chi. Ồn ào như vậy, tưởng đây là chỗ nào chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play