“Bản quận... ta thích vậy.” Minh Ngọc cảm thấy bản thân kiêu ngạo đã mười mấy năm, chưa từng có ai dám nói chuyện với mình như thế này, “Ngươi có ý kiến?”
“Ý kiến thì không, chỉ có một lời khuyên... quá kiêu ngạo, cẩn thận bị người ta đánh.”
“Hừ, to gan! Ai cho ngươi cái gan dám nói chuyện với ta như vậy, ngươi có biết ta là ai không?”
“Ta quản ngươi là ai.” Hoa Hoa liếc qua đối phương. Thực lòng nàng không muốn đôi co với người này, chỉ muốn yên tĩnh thưởng hoa.
Minh Ngọc quận chúa ngẩn ra, nàng cảm thấy mình có lẽ nhìn nhầm rồi, vừa rồi lại thấy trong mắt Hoa thị lóe lên một tia sắc bén.
Sao có thể, chẳng phải chỉ là một thôn phụ?
“To gan! Quận chúa nhà ta là con gái đích tôn của Bình vương Đại Chu, Minh Ngọc quận chúa.” Bích Châu thấy quận chúa nhà mình ngẩn ra, tưởng rằng bị đối phương mắng đến cứng họng, liền hét lớn một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT