Hoa Hoa vừa thấy tướng công tỉnh dậy, tim liền nhảy lên tận cổ, thấy tướng công chỉ nắm lấy chân mình mà không làm gì thêm, nàng mới thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi nàng sợ đến mức không dám thở mạnh, không phải sợ gì khác, chỉ sợ tướng công đột nhiên nhớ ra rồi lại cắn chân mình thì biết làm sao?
Xấu hổ lắm, khuôn mặt nhỏ của Hoa Hoa từ từ đỏ lên, có chút nóng bừng. Nàng đợi một lát, thấy tướng công lại ngủ say, mới thử thăm dò rút chân về chậm rãi.
Hoa Hoa thở phào. Bên ngoài đêm đã khuya, chắc còn lâu trời mới sáng, nàng liền dùng tay chân bò chậm về đầu giường, sau đó rúc vào bên tướng công, nhắm mắt lại.
Lần sau Hoa Hoa tỉnh dậy, bên cạnh đã không còn ai. Ồ, đúng rồi, tướng công nói hôm nay chàng phải xuất phát đi Lĩnh Nam cùng với Cảnh Vương điện hạ.
Giờ Hoa Hoa đã yên tâm khi tướng công đi cùng Cảnh Vương.
Hôm ấy mình bị cắn môi, lại còn bị cắn ở chỗ khác nữa, sau đó tướng công bảo rằng, dù chàng có cứu Cảnh Vương, nhưng sẽ không bao giờ trở thành tướng công của hắn.
Hồi đó nói thế nào nhỉ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play