Bác Sĩ Lục Anh Bỏ Quên Vợ Rồi

Chương 3 : Pha Cà Phê


1 tháng


Đã một tuần trôi qua kể từ hôm cô bắt đầu công việc ở bệnh viện , ba mẹ cũng gọi điện hỏi thăm cô rất nhiều . Mối quan hệ của cô với các đồng nghiệp cũng dần thân thiết hơn , chỉ riêng với Lục Cảnh Chu vẫn vậy không có tiến triển . Trong một tuần này nếu có ca phẫu thuật nào thì anh cũng dẫn cô theo , cô cũng dần quen với tính chất công việc của bác sĩ phẫu thuật . Một tuần trôi qua người ở đối diện bàn làm việc của cô cũng không đến bệnh viện làm cô rất tò mò . Có nhiều lúc cô nghĩ thầm có thể đó là một nữ đồng nghiệp chăng ,vậy lúc cô chưa vào làm thì sao ? Lục Cảnh Chu cùng người kia cùng ở chung một chỗ . Suy nghĩ như vậy làm trái tim của cô có chút đau , cô tự nhủ với bản thân nếu Lục Cảnh Chu có ở chung với người khác cũng chẳng liên quan đến cô . Ai biểu cô thích thầm người ta làm chi thích thầm thì đã là hèn rồi . Người ta còn chẳng để cô ở trong mắt , nếu không phải bác sĩ chỉ dẫn cô thực tập thì cô còn không có cơ hội để tiến lại  gần .

" Lục Hạ pha giúp tôi một tách cafe " âm thanh từ tính của anh vang lên khi vẫn đang làm việc . Cắt ngang dùng suy nghĩ của cô . Cô có chút ngạc nhiên đây là lần đầu tiên anh nhờ cô , cô đáp lại một tiếng rồi đi pha cà phê cho anh . Ờm đây là lần đầu tiên cô pha cà phê mình nên chân tay có hơi luống cuống .Lúc còn ở chung với cha mẹ , cha cô cũng có uống nhưng đều do mẹ của cô pha . Cô cũng chưa từng uống cà phê lần nào nên cũng chưa từng pha . Vật lộn một lúc thì cũng thành công thành quả cũng rất được . Cô bưng tách cà phê về phòng làm việc đưa cho anh . Anh có vẻ rất bận rộn lấy tách cà phê trong tay cô . Uống một ngụm , mặt đột nhiên biến sắc , quay đầu lên thì đập vào mắt anh là ánh mắt to tròn long lanh của cô mong chờ biểu hiện của anh .

“ Bác sĩ Lục cà phê có hợp khẩu vị của anh không ? ”

" Cũng ... cũng được " anh nhìn ánh mắt to tròn long lanh của cô không dám dập tắt hy vọng của cô gái nhỏ này nên cũng miễn cưỡng nuốt ngụm cà phê mặn chát xuống . Cô thấy anh nói vậy niềm vui mừng và không hề biết mình đã bỏ nhằm muối thay gì là đường .

" À Lục Hạ em có pha cà phê lần nào chưa ? " anh miễn cưỡng khó nói .

" Chưa . Sao vậy ạ " cô đang vui mừng thì nghe anh nói vậy lòng trùng xuống .

" Cũng không có gì , tốt nhất là không nên pha cà phê nữa ".

" Khó uống lắm sao ạ ".

" Cũng không phải chỉ là em bỏ lộn đường thành muối rồi ".

" Thật sao ạ . Vậy anh đưa đây em đi pha tác mới  " cô ngại ngùng muốn lấy lại tách anh đang cầm . Lần đầu tiên người ta nhờ mình mà cô lại hậu đậu như vậy thật làm cho cô muốn đào một cái hố chui xuống . Cô vậy mà để lại ấn tượng cho anh rồi , mà là ấn tượng xấu .

" Ừm " anh thấy cô như vậy cũng đành đưa tách cà phê cho cô . thấy cô bước ra khỏi phòng làm việc anh vẫn nhìn theo một chút rồi tiếp tục quay xuống làm công việc của mình . Lần này đã có kinh nghiệm hơn lần trước ,cô cũng tự làm thử một tách cà phê cho bản thân thử một chút thì không có gì bất thường nên mới bưng lên cho anh .

Lần này cô làm tách cà phê mới anh có do dự một chút nhưng vẫn quyết định uống vậy mà lại rất hợp công việc của anh . Anh cảm ơn cô rồi uống thêm vài ngụm mới tiếp tục cầm đầu vào công việc của bản thân .


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play