Lần này, chưa để Thương Chi Nghiêu kịp trả lời, một giọng nói quen thuộc đã đột nhiên vang lên: "Không có, cậu ấy không những không có bạn gái, mà bên cạnh còn chẳng có lấy một con ruồi cái!"
Người nói là Kỳ Thác.
Tân Ninh nhìn về phía cửa, Kỳ Thác đang cà lơ phất phơ, hai tay đút túi quần, bước vào trong. Anh ta nhướng mày nhìn cô, thậm chí còn huýt sáo trêu chọc: "Ồ, đây chẳng phải là vợ tương lai của Thương Chi Nghiêu sao?"
Nghe vậy, Tân Ninh theo bản năng nhìn Thương Chi Nghiêu, thấy trong mắt anh ta là vẻ trêu tức và ung dung.
Kỳ Thác như một con bướm lượn lờ, lại chào hỏi Thương Chi Nghiêu, gương mặt giả tạo, không biết là đang lo lắng hay đang hả hê: "Tôi vừa nghe nói cậu bị dị ứng phấn hoa nên vội vàng chạy đến xem, chậc chậc, xem ra còn khá nặng đấy! Rốt cuộc là tên nào không có mắt thế? Lại còn không biết Thương tổng của chúng ta bị dị ứng phấn hoa!"
Nghe vậy, Tân Ninh lặng lẽ giơ tay lên, thành thật khai báo: "Là tôi."
Kỳ Thác chuyển chủ đề: "Nhưng mà, không biết thì không có tội, lần sau chú ý là được rồi. À đúng rồi, Nghiêu Nghiêu nhà chúng ta còn bị dị ứng hải sản nữa đấy."
Tân Ninh âm thầm ghi nhớ trong lòng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play