Lúc này tuyết mới ngừng rơi, bên ngoài rất lạnh, Bùi Dã thấy tai Trì Kính Dao bị lạnh đỏ, không khỏi nhíu mày.
Hắn ôm thiếu niên một lúc lâu, thấy đối phương càng khóc càng lớn, không hề có ý định ngừng lại, dứt khoát dẫn người vào phòng.
Lính gác mới nãy trêu Trì Kính Dao là Bùi Dã không ở đây, lúc này cực kỳ áy náy, muốn đi theo xin lỗi Trì Kính Dao, nhưng lại bị Dương Diệu cản lại.
"Đều do ta, bình thường quen nói giỡn với các huynh đệ nên mới quen miệng trêu Trì đại phu một câu." Lính gác kia nói: “Không ngờ lại làm người ta khóc. Ta là tên thô kệch, nào có tiếp xúc với người nhạy cảm như Trì đại phu bao giờ đâu?”
Dương Diệu khoanh tay nói với hắn: “Không sao đâu, chưa chắc Trì đại phu đã bị ngươi trêu khóc.”
"Đang yên đang lành, hắn không khóc vì chuyện này còn vì chuyện gì nữa?" Lính gác khó hiểu nói.
"Có thể là lâu không gặp Bùi Dã, nhớ hắn quá thì sao?" Dương Diệu nói: “Ngươi chưa từng thấy thôi, mỗi lần cha ta về gặp nương ta là nương lại khóc một lúc, ta cũng không biết có gì để khóc nữa, haiz.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT