Xuyên Làm Nữ Chính Truyện Điền Văn

Chương 5


1 tháng


13
Sau một đêm dài, căn phòng tràn ngập không khí của một cuộc ân ái đầy kịch liệt.

Tôi xoa xoa cái eo mềm mại đang nhức mỏi của mình, càng tin chắc đề nghị tối qua của Kỷ Hành có hiệu quả.

Hiện tại tôi mệt mỏi đến mức không muốn gặp bất kỳ tên đàn ông nào trong nhiều tháng. Còn Kỷ Hành tựa hồ có nguồn năng lượng vô tận.

Sáng tỉnh dậy, tôi nhìn chằm chằm vào miệng anh ấy rất lâu, càng nhìn càng thấy nóng bừng khắp người.

Anh nhếch môi cười với tôi: “Em gái anh lại bị… sốt à?”

Cha mẹ nuôi cũng theo đó nhìn sang, tôi sợ đến mức vội vàng cúi đầu tiếp tục ăn sáng.

Anh ta cố ý.

May mắn thay, cha mẹ nuôi của tôi không nhận thấy điều gì bất thường ở chúng tôi. Mẹ nuôi thậm chí còn lo lắng nhờ Kỷ Hành nhắc các đồng nghiệp ở bệnh viện kê cho một số loại thuốc. Thậm chí còn nhắc tôi đi tập thể dục thường xuyên để giữ dáng.

Kỷ Hành cũng cười đáp: "Được rồi, mẹ. Mấy hôm nay con đã cùng em gái luyện tập rồi nhưng hình như cường độ chưa đủ."

"Đủ rồi, thế là đủ rồi. Nếu tiếp tục luyện tập, em sẽ kiệt sức mất." Tôi căng thẳng đến mức suýt tiết lộ bí mật của mình.

Kỷ Hành vẫn duy trì trạng thái đầy ẩn ý đó còn cha mẹ nuôi không khỏi nhắc nhở anh ta.

“Cũng không cần để em gái con tập luyện quá sức làm gì.”

"Dạ được ạ." Anh đáp.

Cuối cùng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.

14
Sáng hôm đó vẫn là Kỷ Hành đưa tôi đến trường.

Ngay lúc tôi đang định tháo dây an toàn và xuống xe, tôi nhìn thấy Tiêu Lạc. Vừa định chào hỏi, tôi đã bị Kỷ Hành kéo lại ngồi ở ghế lái, dùng nụ hôn chặn lời chào của tôi.

Tiêu Lạc chỉ đứng đó, không rời đi.

Kỷ Hành không những không buông ra mà còn giữ chặt gáy tôi, khiến nụ hôn càng sâu hơn.

Mãi cho đến khi Tiêu Lạc không thể chịu đựng được nữa, xấu hổ và tức giận bỏ đi, anh mới hài lòng buông tôi ra.

Tôi biết anh ấy cố ý làm vậy. Nhưng nhớ tới lời của cốt truyện, tôi vẫn không nhịn được hỏi anh.

"Anh ơi, anh có yêu em không?"

Trong thế giới của cuốn sách này, bạn có thể quan hệ mà không cần đến tình yêu.

Kỷ Hành cũng chưa bao giờ nói với nữ chính rằng anh yêu cô ấy. Nhưng nếu anh ấy không yêu nữ chính thì tại sao anh ấy lại luôn ghen tị với Tiêu Lạc?

Nhìn vào đôi mắt mong đợi của tôi, Kỷ Hành do dự hồi lâu mới nói: “Tôi còn tưởng rằng em cũng giống tôi, chỉ thích tôi về mặt sinh lý thôi.”

Thích sinh lý thôi?

Chẳng lẽ anh ta chỉ mơ tưởng về cơ thể của tôi sao?

Anh ấy ghen chỉ vì không muốn cơ thể của tôi bị người đàn ông khác chiếm đoạt sao?

Câu trả lời của anh khiến tôi cảm thấy hơi buồn.

Hệ thống dường như cảm nhận được những thay đổi trong cảm xúc của tôi nên an ủi.

"Ký chủ, nếu cô cùng nam chính sáng tạo thêm mấy tư thế mới, anh ta nhất định sẽ mê cô như điếu đổ."

TÔI. . . .

"Thích về mặt sinh lý cũng là thích. Cơ thể anh ta đang khao khát cô. Cô còn sợ anh ấy không thực sự yêu cô à?" Thấy tôi không đáp lại, hệ thống lại ra sức tẩy não tôi.

Ồ đúng nhỉ.

Trước đây tôi từng đọc cuốn tiểu thuyết “Ông chủ yêu tôi”, nam chính ban đầu chỉ yêu nữ chính về mặt thể xác nhưng sau đó theo thời gian lại dần yêu cô ấy sâu đậm

Nghĩ đến những điều này, tôi lập tức lấy lại tinh thần.

"Không phải đâu anh ơi, em không chỉ ham muốn thân thể của anh ~ Em còn muốn trái tim của anh nữa ~" Trước khi xuống xe, tôi lại bày tỏ tình cảm của mình với Kỷ Hành.

Trọng tâm chính là sự chân thành.

Kỷ Hành mặc dù không đáp lại tôi nhưng sau khi tôi xuống xe, trước khi anh nâng cửa sổ lên, tôi vẫn nhìn thấy khóe miệng anh nở nụ cười không thể giấu được.

15
Trở lại tòa nhà giảng dạy.

Tôi đã sử dụng phương pháp mà Kỷ Hành nói tối qua khi anh ấy ép tôi dựa vào cửa sổ và hôn lên thái dương của tôi cho các học sinh.

Khi tôi đề nghị nam sinh để nữ sinh ngồi trên lưng thực hiện 200 cái chống đẩy còn nữ sinh cõng nam sinh trên lưng thực hiện 200 lần nhảy ếch, cả lớp sôi sục.

Tôi biết bọn họ đang bối rối và bực bội.

Nhưng tôi vẫn tẩy não họ một cách nhẹ nhàng: “Các em còn trẻ mà không rèn luyện thân thể thì chờ tới khi quá 20 tuổi sức khỏe sẽ không tốt đâu. Khi đó các em chỉ có thể nhìn người mình yêu đi theo người khác tình chàng ý thiếp mà không thể làm gì được. Cô làm điều này cũng chỉ vì lợi ích của các em thôi. Các em phải hiểu ý tốt của cô.”

Tôi nói một cách chân thành khiến đám học sinh dường như thực sự cảm động trước những gì tôi nói. Kể từ đó, các lớp khác đều chăm chỉ học tập và chỉ riêng có lớp chúng tôi là chăm chỉ vận động.

Sau khi hoàn thành 200 lần chống đẩy và 200 lần nhảy ếch, đám học sinh đều ngã gục xuống đất vì kiệt sức và mất hết hứng thú với những chuyện khác.

Tôi gật đầu hài lòng và mời chúng nó về chỗ ngồi và tiếp tục buổi học.

Tôi rất thích lớp học lúc này vì trong lớp không còn cặp đôi nào có những hành động âu yếm nữa.

Nhưng đây chỉ là bước đầu tiên. Bước tiếp theo, điều tôi phải làm là tẩy não bọn họ. Tôi muốn họ biết rằng đọc sách là lối thoát duy nhất cho những suy nghĩ thiếu lành mạnh như vậy. 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play