“Do hai đứa đấy bị ngã chết mà thi thể lại nằm ngay lối vào hành lang tầng một. Lúc đó, nhiều người đã đến xem, cảnh tượng thật sự quá kinh hoàng, máu chảy tràn ra cả hành lang…” Người đàn ông mặc áo hoa nói với vẻ mặt đầy kiêng kỵ, “Ngay ngày hôm đó, đã có rất nhiều người chuyển đi, đặc biệt là ở tầng một, hầu như không còn ai ở lại cả, bởi vì Tiểu Ba và Cường Tử sống ở tầng một, hai người đó thường xuyên gây sự với những người thuê nhà khác, giờ chết thảm như vậy, ai cũng thấy bất an. Thế là từ đó, tòa chung cư này trở thành nhà ma, tôi còn nghe bà chủ nhà chửi bới ầm ĩ vào hôm đó.”
Phù Hoan cười hỏi: “Thế sao anh không chuyển đi?”
Người đàn ông áo hoa cười đầy ẩn ý: “Các cô thuê nhà này, giá rẻ lắm phải phải không?”
Phù Hoan gật đầu.
Anh ta nói: “Giờ mà kiếm được chỗ ở giá rẻ như vậy đâu có dễ. Nhân dịp này, chúng tôi còn thương lượng với bà chủ nhà để giảm tiền thuê nữa. Không chỉ tôi mà nhiều người ở tầng ba cũng không chuyển đi, cuộc sống giờ khó khăn lắm, tiền lương cố định chỉ đủ chi trả tiền thuê nhà thì sao mà sống nổi. Như anh Chử ấy, có chuyển đi đâu, nếu thật sự có ma thì cũng phải ám nhà anh ta trước chứ, tôi thì sợ gì? Khi Tiểu Ba và Cường Tử còn sống cũng thân thiết với tôi lắm!”
Nghe xong, mọi người nhìn nhau, trầm ngâm suy nghĩ.
Người đàn ông mặc áo hoa tưởng rằng họ sợ vì nghe đến chuyện nhà ma, liền vỗ đùi nói: “Mọi người đừng lo, cái gì mà nhà ma, toàn là đồn nhảm cả thôi. Nếu thật sự là nhà ma thì làm sao còn có nhiều người dọn vào như vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play