Nói là đi ngủ, nhưng không ai có thể chợp mắt.
Chỉ cần nghĩ đến việc nhóm của Chu Kiến Chương hiện giờ đang lùng sục khắp khuôn viên trường để tìm họ, mọi người đều cố gắng nín thở, không dám thở mạnh.
Liệu họ có tìm thấy chỗ này không?
Cánh cửa và khung cửa sổ mỏng manh này có đủ để ngăn cản họ không?
Ngay cả khi có rèm cửa che chắn, nếu họ đứng bên ngoài nhìn vào, liệu họ có thấy rõ những người đang run rẩy nằm bên trong không? Dù gì thì giờ đây họ cũng đã không còn là con người nữa rồi.
Tóc Hồng không thể chịu nổi mà thì thầm với Từ Ức Nhiên nằm bên cạnh: “Cậu đừng có run nữa, cậu run làm cả giường cũng rung theo rồi.”
Từ Ức Nhiên: “...Xin lỗi, tôi sẽ cố gắng kiểm soát.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play