“Trân Trân nói rằng cô ấy rất lo lắng vì không có mình ở đây, mùa thu hoạch này bà và em gái sẽ rất vất vả.” Lê Tri tiến lại gần, nhìn rõ tia sáng dao động trong đôi mắt của bà lão: "Bà ơi, có việc gì cần bọn cháu giúp không?”
Bà lão tỏ vẻ u ám: “Các cô đã gặp Trân Trinh rồi sao?” Bà không đợi Lê Tri trả lời mà đã thốt lên với giọng cay nghiệt: “Các cô sẽ chỉ mang lại rắc rối cho nó thôi! Tôi không cần các cô giúp đỡ, nếu các cô thật sự muốn giúp tôi thì đừng đến tìm nó nữa!”
Một người chơi phía sau không kìm được liền nói lớn: “Bà ơi! Đó là cháu gái ruột của bà đấy! Bà thực sự nhẫn tâm nhìn cô ấy đi vào chỗ chết sao?”
Da mặt nhăn nheo của bà lão khẽ run rẩy, rồi bà đột ngột cầm cây chổi góc tường lên và quật mạnh về phía họ: “Đi! Mau đi đi! Đừng có đến tìm chúng tôi nữa! Chuyện của Trân Trinh không phải việc của các cô, các cô cũng không quản nổi! Không muốn chết thì đi thật xa cho ta!”
Cây chổi khuấy lên lớp bụi trên mặt đất, khiến người chơi phải che mặt lùi lại. Bà lão thẳng tay đóng sầm cửa lại, từ trong sân vọng ra tiếng khóc của cô bé và giọng quát mắng của bà lão.
Bị từ chối thẳng thừng, ai nấy đều cảm thấy bất lực. Nếu tâm nguyện của Trân Trinh thật sự liên quan đến bà lão cổ hủ này thì việc hoàn thành nó quả thật là khó khăn.
Lê Tri nói: “Thôi, đi đến từ đường Liệt Nữ xem sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play