Sau cảm giác truyền tống quen thuộc, chín người chơi trở lại kích thước bình thường và xuất hiện trong căn phòng an toàn trắng toát.
Tiền Phú Cường nhìn quanh một vòng, nhận ra người bị loại là Bành Thuấn, không khỏi rùng mình. Xếp hạng của anh ta và Bành Thuấn ngoài phó bản không chênh lệch nhiều, việc loại ở vị trí cuối cùng chắc chắn là giữa anh ta và Bành Thuấn. Qua được vòng này thật quá nguy hiểm.
Hồ Minh Minh ngồi phịch xuống ghế sofa, cảm thán: “Phó bản lần này thật sự quá khó! Tôi đúng là số may, gặp được hai đại lão nên mới sống sót ra khỏi cái phó bản địa ngục này.”
Tiền Phú Cường lén liếc nhìn Lê Tri và Tạ Khung, nhỏ giọng phàn nàn: “Chính vì có hai đại lão đứng đầu bảng xếp hạng thế giới ở đây nên độ khó mới cao như vậy.”
Triệu Mộ Thanh nói: “Độ khó và nhân khí luôn tỉ lệ thuận với nhau, lần này chắc chắn chúng ta sẽ thu được nhiều điểm nhân khí hơn hẳn so với trước.”
Nghe cô nói vậy, Tiền Phú Cường liền phấn khởi: “Đúng vậy! Ít nhất chúng ta vẫn sống sót! Còn được ké nhân khí của các đại lão nữa, cảm ơn hai người đã dẫn dắt chúng tôi qua cửa ải này!”
Tạ Khung như thường lệ không để ý đến lời anh ta mà ngồi một mình trên chiếc ghế đơn dựa vào tường, hoàn toàn tách biệt với những người khác. Dường như Lê Tri cũng không chú ý đến cuộc trò chuyện của họ, đang cúi đầu nhìn quần áo trên người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT