Tiểu Tri Tri nhảy xuống khỏi xích đu, nhưng thay vì chạy về phía cô giáo, cô bé lại lao nhanh về hướng ngược lại.
Cô giáo sốt ruột gọi vài tiếng, nhưng có vẻ thời gian đang gấp rút, cô không đuổi theo mà chỉ tức giận nói: “Em không nghe lời thì tối nay sẽ không có bánh quy để ăn đâu!”
Cô giáo quay đầu bỏ đi, còn Lê Tri thì đi theo hướng mà Tiểu Tri Tri chạy trốn.
Cô nhi viện này đã bị phá dỡ vào năm thứ ba sau khi cô được nhận nuôi. Lúc đó, cô vẫn còn quá nhỏ, chỉ nghe loáng thoáng từ những cuộc trò chuyện của bố mẹ rằng bọn trẻ ở đây đã được chuyển đến một khu vực trong thành phố, một số giáo viên thì chuyển đi, số khác thì nghỉ việc. Từ đó, cô nhi viện nơi đã nuôi dưỡng cô cũng tan rã, khiến sau này cô muốn quay lại thăm cũng không tìm được cách.
Ký ức của cô vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng khi trở lại đây, hình ảnh về cô nhi viện chỉ còn là một ấn tượng mơ hồ.
Lê Tri theo chân Tiểu Tri Tri, rẽ trái rẽ phải qua những con đường trong khuôn viên, cuối cùng lên đến một tòa nhà kho đã bị bỏ hoang. Cô bước lên những bậc thang phủ đầy rêu xanh, đi đến cửa sổ vỡ nát, nơi mà cô bé đang cúi xuống, cẩn thận ngó ra bên ngoài.
Lê Tri cũng nhìn theo hướng mà cô bé đang quan sát và phát hiện rằng tầm nhìn này thẳng ra hội trường lớn ở cổng chính của cô nhi viện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play