"Không thu tiền?" Lê Tri mỉm cười nhìn chưởng quầy: "Vậy có thu cái gì khác không?"
Dưới ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn dầu trên quầy, đôi mắt nhỏ của chưởng quầy ánh lên tia sáng xanh mờ, khi nhìn người thì lại lóe lên ánh sáng âm u: "Trong vòng trăm dặm chỉ có duy nhất một khách điếm này. Nếu ba vị không muốn ở lại thì có thể rời đi ngay bây giờ."
Ông ta chậm rãi gảy các hạt tính trên bàn tính, tiếng "tách tách" vang lên sắc nét: "Nhưng ta cũng phải nhắc nhở ba vị, đêm khuya đường tối, nếu ra ngoài rồi gặp phải chuyện gì không hay thì ta cũng không nói trước được."
Câu nói nửa như cảnh báo, nửa như đe dọa. Ông ta không phủ nhận việc sẽ thu thứ gì đó khác, nhưng lại không chịu nói rõ đó là gì.
Lê Tri liếc nhìn Tạ Khung, hai người trao đổi ánh mắt. Tạ Khung rút vài món đồ đồng cổ ra khỏi túi xách của mình rồi đặt lên quầy.
"Chúng tôi không ở miễn phí, những món đồ đồng này trên thị trường có thể bán được giá, coi như tiền trọ của chúng tôi." Lê Tri vẫn giữ nụ cười: "Nếu ông chủ đồng ý nhận thì chúng tôi sẽ ở lại."
Chưởng quầy đảo mắt hai vòng, sau đó nở nụ cười, đưa tay thu lấy mấy món đồ: "Được, vậy ta nhận. Ba vị chọn phòng nào?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT