Lê Phong nhanh chóng theo sát, cánh cửa phòng chỉ khép hờ, bên trong đèn vẫn sáng. Vì Lê Phong cao hơn nên ánh mắt anh dễ dàng vượt qua đầu Diệu Diệu và nhìn thấy bên trong phòng trống không, chẳng có ai cả.
Diệu Diệu đứng ngay cửa, tay vẫn nắm chặt tay nắm cửa, không có ý định cho họ vào. Lê Tri nhìn lướt qua khắp phòng rồi cúi đầu hỏi: “Người vừa gõ cửa đâu rồi?”
Diệu Diệu tỏ vẻ bối rối: “Người nào? Không có ai gõ cửa cả.”
Gió đêm lạnh lẽo mang theo sương giá rít qua, Lê Tri nhanh chóng nhận ra trong không khí lạnh buốt này có thoang thoảng mùi máu. Nhưng Diệu Diệu trước mặt cô lại ăn mặc chỉnh tề, từ trên xuống dưới không có điểm gì bất thường.
“Nếu không có việc gì thì tôi muốn đi ngủ rồi.” Diệu Diệu vừa nói vừa định đóng cửa, nhưng khi cánh cửa sắp khép lại thì bị Lê Phong chặn lại.
Lê Tri nhân cơ hội nắm lấy cổ tay cô ta: “Diệu Diệu…”
Khi ngón tay Lê Tri chạm vào làn da trần của Diệu Diệu, cô bỗng nhận ra có điều gì đó không ổn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT