Khi màn đêm buông xuống, Lê Tri và Tề Vĩnh Dật phát hiện ra một vết máu khô đen bám chặt trong góc tường của một gian nhà kho hẻo lánh.
Những chỗ dễ thấy đều đã được dọn sạch, nhưng có lẽ vết máu trong góc này đã bị che khuất bởi một cái kệ gỗ mục nát, khiến hung thủ không để ý. Cả hai hợp sức dời cái kệ đi, vết máu đen kịt vẫn còn in đậm trong khe tường dần dần hiện ra.
Trong nhà kho này chất đầy những đồ vật phế thải, bụi phủ khắp nơi, chỉ trừ chiếc giường nhỏ cạnh bức tường gần cửa sổ là còn sạch sẽ, không hề bám bụi. Hiển nhiên, không lâu trước đây, có người đã từng nằm trên đó.
Một căn phòng chật chội, bẩn thỉu và hẻo lánh như vậy, quả là nơi lý tưởng để trừng phạt một đứa con gái không biết nghe lời.
“Chắc hẳn vũ khí đã bị xử lý rồi, chỉ còn lại thanh thép cắm trong người Phan Ỷ Bình mà chưa được rút ra.” Tề Vĩnh Dật tìm kiếm một vòng, sau đó đứng dậy, phủi lớp bụi trên tay: “Trong phòng này có không ít vật sắc nhọn, sắp xếp lộn xộn như thế, chỉ cần đẩy nhẹ cũng có thể gây ra tai nạn.”
Dù không tìm được chứng cứ rõ ràng, nhưng dựa trên những manh mối hiện có, phán đoán của Lê Tri về sự thật đã dần được củng cố.
Lê Tri nhìn lên bầu trời đang dần tối: “Quay lại Thanh Viên thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play