Lão ma ma nhanh chóng quay lại với chiếc mũ phượng đã được chỉnh sửa.
Lê Tri đội mũ phượng lên đầu tân nương, rèm ngọc trước trán buông xuống, che khuất khuôn mặt đã thối rữa xanh xao của tân nương. Sau đó, Lê Tri phủ thêm khăn voan đỏ lên, cuối cùng cũng hoàn toàn che kín chiếc đầu của tân nương. Thấy vậy, Tri Y mới thở phào nhẹ nhõm vì không còn phải ôm cái đầu của người chết nữa.
Lão ma ma quay sang nói với Tề Vĩnh Dật đang đứng ở cửa: "Thiếu gia, ngài nên cõng tiểu thư lên kiệu rồi." Giọng bà ta trầm đục như đang nhắc nhở, lại như cảnh báo, đôi mắt âm trầm nhìn thẳng vào anh: "Trước khi lên kiệu, chân của tân nương không được chạm đất, nếu chạm đất rồi, cô ấy sẽ không thể tiếp tục đi được nữa."
Tề Vĩnh Dật rùng mình.
Điều phải đến cuối cùng cũng đến, không thể trốn tránh được nữa, đã đến lượt anh rồi.
Tri Y nhìn anh với ánh mắt đồng cảm như muốn nói "hãy tự bảo trọng."
Tề Vĩnh Dật âm thầm hít sâu một hơi, nặng nề bước đến bên cạnh tân nương, từ từ cúi xuống: "Muội muội." Anh không quên vai trò của mình, cố gắng giữ bình tĩnh và nói: "Ca ca tiễn muội xuất giá."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT