Như sợ Sheryl sẽ tức giận, Solholin vội vàng mở miệng: “Xin lỗi…” Thanh âm già nua giả trang trong lối đi nhỏ chật hẹp mờ ảo càng trở nên khàn khàn hơn.
Hăn ta cúi đầu, không dám nhìn vào mắt Sheryl nữa, lặng lẽ đưa khay quần áo qua.
Sheryl không nói gì, nhận lấy rồi trực tiếp đóng cửa lại.
Solholin cũng không lập tức rời đi ngay mà lặng lẽ đứng tại chỗ, như đang sắp xếp lại suy nghĩ nào đó. Qua vài giây, hắn ta mới chậm rãi lê bước xuống lầu.
Cầu thang nối giữa tầng cao nhất và lầu hai cũng không phải là quá cao, thời điểm đi xuống, Solholin đạp lên từng bậc từng bậc một, đế giày dày nặng của hắn ta tạo ra những tiếng vang trầm buồn.
Rõ ràng khi đứng trước cửa Solholin đã điều chỉnh tốt tâm trạng, thế nhưng giờ phút này trong đầu hắn ta lại không tự chủ mà nhớ đến khuôn mặt của thiếu niên tóc đen ấy.
Vì phải ngụy trang trong suốt nhiều năm, Solholin rất giỏi quan sát khuôn mặt người khác, cũng có được khả năng chỉ cần nhìn thoáng qua liền có thể gần như nhớ rõ mọi đường nét.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT