Ngữ khí của cậu rất nhẹ nhàng, thời điểm nói xong câu cuối cùng giọng điệu còn hơi nâng lên một chút, khiến cho thanh âm vốn đã thanh thúy và từ tính càng thêm vài phần quyến rũ.
Trincsia nghe vậy liền đỏ mặt, vành tai bị chôn trong mấy lọn tóc chợt cảm thấy hơi ngứa ngáy như có một sợi lông vũ nhẹ nhàng lướt qua.
Cái khác chưa nói, giọng của thiếu niên này thực sự rất dễ nghe.
Để che giấu sự ngượng ngùng của mình, cô nhẹ nhàng ho một tiếng, đang định hỏi tên của đối phương thì đã nghe thanh niên nói với Toynbi: “Sao ngươi còn chưa đi? Tới lúc ngươi nên rời khỏi đây rồi, Toynbi.”
Trong giọng nói của chàng trai có chút bối rối, như thể không hiểu tại sao Toynbi vẫn muốn ở lại đây tự rước lấy nhục.
Lời này nghe qua không hề có gì bất lịch sự, cũng không có ý mỉa mai công kích gì, nhưng chính là một câu vô cùng bình thường, khi được nói ra với giọng điệu thản nhiên như vậy lại có sức công phá vô cùng mạnh mẽ.
Nhìn Toynbi bị những lời này của thiếu niên làm cho vô cùng xấu hổ và tức giận, Trinsia không khỏi thấy rất hả dạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT