"Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai đẹp được dường như ta?"
Hoàng Hậu đầu đội vương miện, mặc một thân váy dài đen tuyền vuốt ve thân kính được chạm khắc tinh xảo, đôi môi đỏ mọng thổ lộ sự truy cầu cuồng nhiệt với vẻ đẹp chí cao vô thượng.
“Thế gian ai đẹp được dường như ta?”
Sheryl đang muốn trả lời, không ngờ tất cả cảnh tượng tiếp theo trong nháy mắt như ngưng đọng lại, im lặng.
___
“Sheryl ơi Sheryl, mau dậy trả lời vấn đề đi ông ớiii!"
Âm thanh tràn đầy tinh thần như ma quỷ của hệ thống quanh quẩn bên tai của Sheryl, giựt đầu cậu dậy từ trong mộng đẹp.
Sheryl mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ ra, một phát đập bay hóa thân quạ đen của hệ thống: "...Ồn ào quá…." Thanh âm của cậu uể oải, mang theo một loại khàn khàn nhẹ vì vừa tỉnh ngủ, ngữ điệu vô thức kéo dài, tăng thêm một phần trầm thấp đầy từ tính.
Quạ đen bị đánh bay lộn một vòng trong không trung, lần nữa phi đến trước mặt Sheryl: “Thời hạn một tháng đã đến, người bên ngoài đang cần dùng cậu ó.”
"Sì tóp." Sheryl ngồi dậy, chỉnh sửa cách dùng từ của hệ thống: “Là muốn tìm tui giải đáp nghi hoặc, không phải là dùng tui.”
"Được, được." Hệ thống ngoài miệng đáp ứng rất nhanh: "Sao cũng được hết, cậu mau dậy điii." Quạ đen cấp tốc bay tới một chỗ trước cửa sổ đối diện giường ngủ, vô cùng quen thuộc mà dùng cái mỏ nhọn kéo rèm cửa in đồ đằng màu đen ra.
Ở phía sau rèm cửa là một mặt gương to lớn.
Cái gương này lúc bình thường chỉ là công cụ dùng để tút tát nhan sắc, nhưng đến thời điểm đặc biệt, nó liền trở thành một vật môi giới có thể liên thông giữa thế giới bên ngoài và không gian trong kính, chẳng những có thể trở thành một cái cửa ra vào, còn có thể nhìn thấy cảnh tượng ở bên ngoài.
Sheryl đi đến trước gương trong sự thúc giục của hệ thống quạ đen.
Thanh niên trong mặt kính sắc mặt tái nhợt lại tinh xảo, có một đôi mắt hồ ly kim sắc tràn đầy yêu khí.
Gần bên trái cánh mũi điểm xuyết một nốt ruồi son, mái tóc màu đen hơi dài được vấn lên bằng một dải ruy băng ở phía sau đầu, lông vũ giữa lọn tóc hơi nhếch lên mang theo màu vàng nhạt.
"Gương Thần ơi Gương Thần…”
Theo một thanh âm ở bên ngoài vang lên, hình ảnh trong gương cũng từ bóng phản chiếu của Sheryl biến thành người đang nói chuyện.
Là một người đàn ông trung niên dáng người mập mạp, quần áo đẹp đẽ sang trọng, đầu tóc được chải chuốt vô cùng thời thượng.