Quả nhiên đúng như cô nghĩ.
Đương nhiên là Tần Nghê biết làm việc khác có nghĩa là làm gì.
Màu đỏ bắt đầu chạy dọc theo cái cổ trắng nõn dâng lên đến gò má, Tần Nghê không lập tức trả lời, có lẽ là bởi vì đã quá lâu không trải qua việc này, bây giờ đối mặt không hiểu ra sao lại sinh ra cảm giác dè dặt.
Nghiêm túc mà nói, chính Thương Bách Diễn là người đã cho cô ký ức và kinh nghiệm rất rời rạc về vấn đề này.
Một mặt, cho dù là người không có kinh nghiệm, cô cũng có thể mơ hồ cảm thấy chắc chắn anh không thuộc cấp độ bình thường. Cho dù không muốn thừa nhận như thế nào, nhưng chính vì vượt quá mức bình thường mà cô đã khóc rất nhiều, xen lẫn với đó niềm khoái lạc không thể chịu nổi. Cô thích nó, nhưng mặt khác, mọi bước trong hành động của người đàn ông này từ đầu đến cuối đều là giải quyết nhu cầu theo kiểu công việc, thậm chí ngay cả nụ hôn dường như cũng chỉ là một trong những quá trình mà anh phải đi qua để cho cô nhanh chóng lấy được cảm xúc.
Càng kỳ quái hơn chính là, có đôi khi, ngày hôm sau lại phải cùng nhau đi ra ngoài, mặc kệ đêm hôm trước thức khuya như thế nào. Sáng sớm tỉnh lại, đối mặt với người không dậy nổi trên giường là cô, lúc nào anh cũng giữ ánh mắt lạnh lùng và khinh thường, như muốn nói cô là một “công cụ vô dụng”.
Tần Nghê vốn đang đỏ bừng mặt do dự, nhưng sau khi nhớ tới ánh mắt khinh thường vào buổi sáng đó, cô đột nhiên phát bệnh, giật mình leo xuống đùi Thương Bách Diễn: “Không.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT