“Cần hỗ trợ không?" Tống Thần An ra hiệu cho tài xế chờ một chút, dáng vẻ ấm áp như xuân vươn tay giúp đỡ Giang Yến.

Giọng nói người đàn ông từ tính trong đêm tối bắt tai dị thường.

Giọng điệu lạnh lẽo hoàn toàn khác với hình tượng tốt bụng giúp người của anh.

Minh Kính thao túng đầu Giang Yến quay đầu nhìn sang.

Chỉ thấy một chàng trai trẻ có nhan sắc góc cạnh rõ ràng, ngũ quan tuấn mỹ đứng ở phía sau, một thân âu phục cầu kỳ tôn lên đôi chân thon dài của anh.

Bóng người đàn ông bị ánh đèn kéo dài, một đoàn khí đen trong bóng chợt lóe lên hấp dẫn sự chú ý của Minh Kính.

Thấy con ngươi đen như mực của cô gái nhìn chằm chằm mình, trong lòng Tống Thần An không khỏi "lộp bộp" một chút.

"Giang Yến" bỗng nhiên nhếch miệng cười lễ phép trả lời: "Cảm ơn cậu, anh zai nhỏ!"

Chú tài xế giúp Giang Yến chuyển hành lý xong mới lái xe rời đi.

"Giang Yến" nhìn quanh phòng một hồi, tựa hồ đối với hoàn cảnh sinh hoạt sau này coi như hài lòng.

Tuy rằng khu chung cư hẻo lánh nhưng đầy đủ tiện nghi, thoạt nhìn xem như một khu chung cư cao cấp.

Nhưng! !

"Giang Yến" chắp hai tay, thong thả đi tới trước mặt Tống Thần An, nhìn căn phòng tối đen như mực phía sau anh, nhỏ giọng nói:

"Anh zai à, tôi cảm thấy trong nhà cậu, giống như có quỷ!"

m điệu âm trầm phối hợp với sắc mặt trắng bệch, trong bóng tối càng thêm khủng bố.

Đây là lần đầu tiên Tống Thần An được nhắc nhở như vậy.

Đôi mắt thâm thúy của anh cong lên, khóe miệng cong cong cảm thấy buồn cười: "Tôi chưa bao giờ tin những thứ này.



“Vậy quên đi!”

"Giang Yến" nhún nhún vai, chuẩn bị trở về phòng mình.

Lúc này Giang Yến bản chính đang ngủ say đột nhiên tỉnh lại, mở mắt chợt nhìn thấy đoàn sương đen sau lưng Tống Thần An.

Cô sợ hãi vạn phần, thoáng cái đã mạnh mẽ chiếm lĩnh quyền chủ đạo khống chế thân thể.

Tay trái che miệng, tay phải chỉ vào sau lưng Tống Thần An kinh hô: "Quỷ kìa!"

Minh Kính trải qua bị người yêu phản bội, bị trấn áp ngàn năm, trong lòng đột nhiên dâng lên một hồi cảm giác thất bại.

Tôi vừa thành lập hình tượng đạo lão thế ngoại thần bí lạnh lùng!

Hủy rồi!

Tất cả đều bị phá hủy rồi!

Tống Thần An trơ mắt nhìn cô gái trước mắt giống như đột nhiên thay đổi thành người khác, trong mắt lộ ra thần sắc sợ hãi, tay run rẩy chỉ vào sau lưng mình, sợ tới mức nửa câu cũng nói không nên lời.

“Chê cười, chê cười!”

Minh Kính ở trong thức hải cho Giang Yến một cú đấm trời giáng, một lần nữa đoạt lại quyền khống chế thân thể.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play