49 ngày giam cầm

Ngày đầu tiên bị giam cầm (2)


1 tháng


 Trịnh Trúc Nghĩa hưởng thụ làn da tuyệt đẹp, trắng nõn của thiếu nữ. Một lúc sau ngón tay nắm lấy núm vú tròn tròn nhỏ nhỏ, hết xoa lại bóp, thậm chí còn xấu xa lấy móng tay gẩy gẩy. Cố Thiển Thiển ngay cả thủ dâm cũng chưa từng làm nào chịu được sự trêu đùa như vậy, Cố Thiển Thiển chỉ cảm thấy đầu ngực hơi ngứa, sợ hãi nhưng đồng thời không tránh khỏi có chút mong đợi.

 "Ha ha ... Có phải có cảm giác?"

 Trịnh Trúc Nghĩa luôn quan sát phản ứng của thiếu nữ dưới thân, tất nhiên phát hiện ra biến hoá của Cố Thiển Thiển. 

 Dạy dỗ cơ thể cô trở nên nhạy cảm mới có ý nghĩa không phải sao?

 Cố Thiển Thiển, cậu đừng nghĩ trốn!

  “Không có... Lấy ra... Trịnh Trúc Nghĩa, cậu để tôi đi đi, tôi xem như cái gì cũng chưa phát sinh, có được hay không?”

 Cố Thiển Thiển còn đang giãy giụa, ý đồ cùng ác ma đàm phán.

 “Thiển Thiển, cậu sao có thể ngây thơ như vậy ?”

 Trịnh Trúc Nghĩa cười lạnh một tiếng, cúi người đem cả gương mặt vùi vào ngực cô, chóp mũi dùng sức hít lấy hương thơm tươi mát thuộc về riêng cô

 "Ưm... Không muốn... Đi ra a..."

 Hơi thở khác phái mãnh liệt xâm chiếm, Cố Thiển Thiển sợ hãi muốn đem cả người ngửa về phía sau

 “Thật là thơm.”

 Trịnh Trúc Nghĩa biến thái vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lên vùng da thịt trước ngực của cô, thỏa mãn nói.

 Sau đó bàn tay rốt cuộc không thỏa mãn với những cái vuốt ve, bắt đầu vòng ra sau lưng của cô cởi bỏ nút áo thắt ngực.

 “Trịnh Trúc Nghĩa... Trịnh Trúc Nghĩa... Tôi van cầu cậu… Đừng...”

 Cố Thiển Thiển bị hắn giam cầm gắt gao, chỉ có thể há miệng cầu xin tha thứ. Nhưng mà người phía trên không vì nước mắt của cô mà dừng lại, cô chỉ có thể trơ mắt nhìn người nọ từng chút cởi áo ngực của mình, đôi vu' của thiếu nữ trắng nõn mềm mại hoàn toàn lộ ra trong không khí, bị người phía trên dùng ánh mắt tà dâm nhìn chằm chằm, hai viên trân châu béo mập trên bầu ngực bởi vì kích thích mà từ từ dựng lên.

 “Núm vú của Thiển Thiển là màu hồng, thật xinh đẹp.”

 Trịnh Trúc Nghĩa đem áo ngực màu hồng của thiếu nữ đặt ở trước mặt mê muội ngửi một hồi, Cố Thiển Thiển chỉ cảm thấy hắn thật biến thái. Nhưng là cô không thể kháng cự, chỉ có thể mặc cho người này định đoạt.

 “A! Thật là đau ! Đừng cắn... Buông ra... Đừng xoa a...”

  Ngực bên phải bị toàn bộ bàn tay của hẳn cầm lấy, năm ngón tay gẩy từ nhẹ đến nặng xoa nắn. Núm vú bên ngực bị trái khoang miệng ấm áp nóng bỏng bao phủ, hàm răng không ngừng cắn mút khiến cho cô vừa đau vừa nhột. Ngực phập phồng lên xuống càng nhanh, có một khoái cảm xa lạ xuất hiện.

 “Nga...”

 Trịnh Trúc Nghĩa thỏa mãn than thở một tiếng, da thịt tiếp xúc mang tới cảm giác thỏa mãn quá mức mãnh liệt, da thịt thiếu nữ kiều nộn hấp dẫn bàn tay mãnh liệt, một khi đã sờ vào liền không thể dứt ra được. Ngực nhìn nhỏ nhưng lại mềm mại, giống như một cái bánh bao nhỏ, khiến cho người ta hận không thể một hớp nuốt vào. Lại muốn hung dữ đem nó xoa cho tới khi lớn hơn.

 “Có cảm giác không ... Có phải rất thoải mái?”

 Trịnh Trúc Nghĩa nhả núm màu hồng nhạt đã cương cứng trong miệng ra, trêu đùa nói.

 “Xin cậu ... Thật là đau...”

 Ngực bị xoa thành đủ loại hình dạng, không chỉ là đau, mà nhiều hơn chính là đối với cơ thể này, khoái cảm quá mức xa lạ.

 “Ngực cảm giác chứ ? Chỉ có đau thôi sao?”

 Trịnh Trúc Nghĩa vừa nói vừa trừng phạt ngực cô, ở trên bộ ngực trắng nõn cắn một cái.

 “A! Thật là đau!”

 Cố Thiển Thiển lập tức phát ra một tiếng hét thảm. Cô sợ nhất đau, hắn biết rất rõ ràng.

 “Thiển Thiển, nói cho tôi nghe, chúng ta đang làm gì?”

 Trịnh Trúc Nghĩa cắn một lúc lâu mới nhả ra, lè lưỡi ra không ngừng liếm dấu răng trên ngực cô.

 “Hu hu hu…"

 Cố Thiển Thiển chỉ khóc, không trả lời.

 “A... Không muốn a... Buông, thật là đau! Cậu đang sờ ngực tôi ... Thả ra… A a a!”

 Không có được câu trả lời, Trịnh Trúc Nghĩa hết sức không vui, tiếp tục cắn một cái lên vết cắn khi nãy, cho đến nghe được Cố Thiến Thiền thỏa hiệp mới nhả ra.

 Trịnh Trúc Nghĩa vươn tay phải lại dùng lực bóp một cái.

 “A... Cậu đang sờ ngực tôi... Nhẹ một chút a...”

 Cố Thiển Thiển rất nhanh liền khuất phục. Cô là người cực kỳ sợ đau.

 Nghe được lời mình muốn nghe, Trịnh Trúc Nghĩa thoảng buông lỏng lực đạo trên tay. Ngẩng đầu liền thấy trên mặt thiếu nữ trong sáng đã hiện đầy nước mắt, trong lòng nơi nào đó mơ hồ đau. Đây là người con gái hắn thích. Nhưng hắn không thể trơ mắt nhìn cô đi vào vòng tay của người khác. Thiển Thiển, tôi yêu cậu. Cho nên, thà phá hủy cậu, tôi cũng không bao giờ nguyện ý bỏ qua cho cậu.

 “Trịnh Trúc Nghĩa... Hu hu hu ...”

 Cố Thiển Thiển vì thân thể mình phản ứng cảm thấy xấu hổ. Cô sao lại có thể sinh ra phản ứng khi bị cưỡng hiếp. Xấu hổ nhất là, hạ thể mơ hồ trào ra một cổ nước ấm. Cô sợ bị Trịnh Trúc Nghĩa phát hiện, ra sức muốn khép hai chân lại, nhưng hai chân đã sớm bị Trịnh Trúc Nghĩa chế trụ, căn bản không nhúc nhích được.

 Xấu hổ, càng khiến cho nước mắt của cô chảy càng mãnh liệt.

 “Thiển Thiển... Cậu thật đẹp.”Trịnh Trúc Nghĩa nói xong vươn tay trái chế trụ sau gáy Cố Thiển Thiển, cúi người hôn lên môi của cô.

 Cố Thiển Thiển dáng dấp không phải vô cùng đẹp, ít nhất lần đầu tiên nhìn qua tuyệt đối sẽ không cảm thấy xinh đẹp. Nhưng rất dễ nhìn, hơn nữa còn là càng nhìn lại cảm thấy càng đẹp mắt. Mắt hạnh nhân thật to, lỗ mũi nho nhỏ, sống mũi thẳng, miệng cũng nho nhỏ, môi anh đào hồng hồng, Trịnh Trúc Nghĩa không chỉ một lần tưởng tượng sẽ hung hăng cắn đôi môi này, đem nó hôn thành màu đỏ tươi, dính đầy nước miếng của mình. Sau đó đem gậy thịt cắm vào, nhìn gương mặt thuần khiết vô tội, đầy nước mắt, miệng bé xíu bị buộc phải há thật to vì khẩu giao. Bao nhiêu ngày đêm, hắn chính là dựa vào những ảo tưởng như vậy vượt qua. Cho đến ngày hôm đó, hắn rốt cuộc không nhịn được tỏ tình với người con gái này, nhưng lại đổi lấy một câu cự tuyệt “Tôi chẳng qua xem cậu là bạn bè. ”

 "Ưm..."

 Cố Thiển Thiển không có bạn trai, cũng chưa từng nghĩ tới chuyện lên đại học có bạn trai.

  Cô cự tuyệt Trịnh Trúc Nghĩa phần lớn nguyên nhân là không muốn yêu đương quá sớm. Cho tới nay đều là cô con gái ngoan ngoãn trước mắt cha mẹ, học sinh giỏi trong mắt thầy cô, yêu sớm loại chuyện đó đối với cô mà nói giống như nước lũ và thú dữ vậy. Giống như một khi dính vào, liền sẽ biến thành đứa trẻ xấu.

  Đây là nụ hôn đầu của cô. Thiếu nữ đơn thuần đối với nụ hôn đầu luôn là ao ước có rất nhiều tốt đẹp và mơ ước, Cố Thiển Thiển cũng từng nghĩ qua nụ hôn đầu của mình là sẽ cùng với mối tình đầu ở một cây ngô đồng , ánh mặt trời nhẹ nhàng ấm áp, một cách tự nhiên phát sinh. Có thể là hai người dắt tay đi ở ruộng lúa mạch, hắn đột nhiên dừng lại, cúi đầu hôn mình. Thiếu nữ luôn ảo tưởng những điều tốt đẹp. Nhưng hiện thực luôn phũ phàng, cô nằm mơ cũng không nghĩ tới nụ hôn đầu của mình lại xảy ra ở một căn phòng xa lạ, trên người cơ hồ trần trụi, núm vú bị liếm cứng rắn, trên ngực còn lưu lại dấu răng bị đùa giỡn.

 “Thật ngọt.”

Trịnh Trúc Nghĩa vừa hôn một cái lập tức không khách khí tiến quân thần tốc thẳng vào, đầu lưỡi thô to ở trong khoang miệng của cô tùy ý xâm lược, sau đó tìm cái lưỡi đinh hương đang chạy trốn kia dây dưa một trận. Không có một chút kinh nghiệm nào, chỉ chốc lát Cố Thiến Thiền liền bị hôn đến thở hồng hộc, cả người mềm nhũn ra. Nước miếng không kịp nuốt dọc theo môi hai người chảy xuống.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play