Lục Minh Thần cười lạnh một tiếng, nói: “Tô Tô… hôm nay tôi gọi anh tới, chắc anh cũng biết vì cái gì. Tất nhiên là chuyện lần trước ở tiệc sinh nhật của Khinh Chu, lúc đó tôi không hiểu chuyện, hy vọng anh có thể tha thứ, sau này mọi người vẫn là bạn bè nhé!”
Thái độ xin lỗi của Lục Minh Thần không hề có dáng vẻ của sự hối lỗi.
Ngược lại, là giọng điệu bố thí của kẻ bề trên.
Nhìn kìa! Tôi đã xin lỗi anh rồi, anh phải tha thứ cho tôi!
Đây là xin lỗi sao? Không, đây là ép buộc nạn nhân phải tha thứ.
“Tôi không thể quên.” Từ nhỏ đến lớn, Tô Dĩ Trần dù gặp phải khó khăn gì, anh vẫn có niềm kiêu hãnh và lòng tự trọng của mình, anh không cho phép bất cứ ai chà đạp lên lòng tự trọng của anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT