Tô Dĩ Trần ngây ngốc nhìn cơn mưa lớn, không khỏi nhớ lại một năm trước, anh cũng từng mắc sai lầm, Cố Hàn Chu đã nổi giận, phạt anh đứng ngoài cửa suốt một đêm. Lúc đó là mùa đông, tuyết rơi rất dày, anh chỉ mặc bộ đồ ngủ mỏng manh, phải tự mình sưởi ấm ở bên ngoài.
Sau đó, anh bị cảm và phát sốt suốt ba ngày ba đêm, dẫn đến hệ miễn dịch của anh yếu đến mức chết đi sống lại, chỉ cần cảm lạnh nhẹ cũng sẽ trở thành một trận ốm nặng.
Đang nghĩ ngợi, âm thanh của xe cứu thương 120 vang lên bên tai.
Tô Dĩ Trần kinh ngạc nhìn về phía trước, Cố Hàn Chu đầu đầy máu được đưa lên xe cứu thương.
Anh lập tức đứng thẳng người, đầu óc nhỏ bé đầy khó hiểu, chuyện gì xảy ra vậy? Sao Cố Hàn Chu lại vào viện?!
“Tô Tô, đây là quà em tặng cho anh, có vui không?”
Bùi Túc Nguyệt không biết đã ở sau lưng Tô Dĩ Trần từ lúc nào, cậu che ô cho Tô Dĩ Trần, khoác áo gió sạch sẽ lên người anh, đôi mắt phượng chứa đựng nụ cười.
Tô Dĩ Trần hoảng sợ nhìn cậu: “Chuyện của Cố Hàn Chu là do cậu làm?”
“Anh ta khiến Tô Tô đau lòng thì phải chịu trừng phạt.” Bùi Túc Nguyệt nhận thấy ánh mắt Tô Dĩ Trần ngày càng kinh ngạc, ý thức được mình đã nói sai, cậu lập tức mím môi, nhẹ giọng nói: “Em ra tay có chừng mực mà, hơn nữa, Cố Hàn Chu không nhìn thấy em đưa chân ra, anh ta mắt mù tự ngã xuống cầu thang, liên quan gì đến em chứ?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play