Chương 2: Cao ốc Thiên Thái 2

   Người dùng "Quang Ảnh Ma Thuật 708" đổi tên nhóm thành "Thẩm Chi Hành".

   [Bạch Kỳ]: .…

   [Ngô Phong Liên]: …

   [Cá nhỏ trên trời]: ... Anh đừng quậy nữa được không?

   Người dùng "Quang Ảnh Ma Thuật 708" đổi tên nhóm thành "Người một nhà tương thân tương ái".

   Người dùng "Quang Ảnh Ma Thuật 708" đổi tên thành Thẩm Chi Hành.

   [Thẩm Chi Hành]: [Cười]

   [Ngô Phong Liên]: Thôi đừng đùa nữa, để tôi nói chuyện chính. Phó bản này thuộc loại sinh tồn, chúng ta chỉ cần sống sót trong cao ốc Thiên Thái 10 giờ là có thể qua ải. Tôi vừa quan sát môi trường sống của mình, trong tủ lạnh có nước; bánh mì, có điện, ở yên 10 giờ trong phòng chắc sẽ không sao đâu.

   [Cá nhỏ trên trời]: Thật sự đơn giản vậy ư?

   [Bạch Kỳ]: Tôi cũng đã kiểm tra tủ lạnh của mình, đồ ăn và nước rất đầy đủ.

   [Vi Vân Khách 904]: Của tôi cũng vậy.

   [Thẩm Chi Hành]: [Cười]

   [Cá nhỏ trên trời]: @Thẩm Chi Hành, đừng có suốt ngày gửi icon mặt cười nữa! Không hiểu thì đừng spam!

   Bị nhắm vào một cách rõ ràng, Thẩm Chi Hành nghiêng đầu, trong mắt hiện ra khó hiểu.

   Là NPC của trò chơi vô hạn, đã lâu hắn không tiếp xúc với internet, hắn chỉ thấy icon mặt cười này khá dễ thương.

   [Thẩm Chi Hành]: À, tôi muốn nói, mọi người nên thử vén rèm cửa sổ lên xem, có lẽ sẽ có khám phá mới đấy.

   Thẩm Chi Hành đứng trước cửa sổ thủy tinh, ánh mặt trời ấm áp chiếu vào,  phủ lên toàn thân hắn, khiến con ngươi hắn ánh lên màu hổ phách tuyệt đẹp.

   Ánh sáng trắng chói lóa khiến hắn nheo mắt lại, nhưng không hề cản trở việc hắn nhìn rõ cảnh tượng ngoài cửa sổ.

   Giữa dòng xe cộ tấp nập, một tòa nhà cao chọc trời đứng sừng sững ở phía xa, trên đỉnh có bốn chữ lớn: Cao ốc Thiên Thái.

   Yêu cầu vượt ải là phải sống sót trong cao ốc Thiên Thái 10 giờ.

   Nhưng cao ốc Thiên Thái thật sự lại nằm ở chỗ khác. Nếu không có lời nhắc nhở của Thẩm Chi Hành, e rằng mọi người sẽ ngốc nghếch ở trong phòng chờ chết, hoặc lãng phí thời gian quý báu ở đây.

   Thử thách thực sự dành cho người chơi bắt đầu, số lượng khán giả trong phòng livestream cũng dần tăng lên.

   [Thấy tên người chơi ba lần kia nói ở yên trong phòng, tao muốn cười ẻ. Chơi ba lần rồi mà vẫn ngu thế.]

   [Chơi ba lần mà vẫn ở phó bản cấp F, chứng tỏ gã là kẻ ăn hại.]

   [Chưa chắc đâu, mọi người quên điểm nhấn của phó bản tích điểm rồi à? Chắc chắn là lão già đó đang giở trò.]

   [... Fuck, ra là vậy, hóa ra tôi mới là thằng hề.]

   Cấp độ của Thẩm Chi Hành còn quá thấp, chưa mở được quyền livestream cá nhân, nên không biết khán giả đang theo dõi từng lời nói, hành động của mình.

   Tầng hắn ở rất cao, dòng xe cộ và người đi đường bên dưới trông như bầy kiến rậm rạp, rõ ràng trèo cửa sổ không phải là lựa chọn hay.

   Sự hoảng loạn như thủy triều nhấn chìm tất cả mọi người, ngoại trừ Ngô Phong Liên, ba người chơi còn lại đều là tân thủ lần đầu vào game. Gặp phải tình huống kỳ lạ như vậy, không khỏi bắt đầu nghi thần nghi quỷ, nhóm chat mang tên "Người một nhà tương ái tương sát" bùng nổ.

   [Ngô Phong Liên]: Ý cậu là, chúng ta phải sang tòa nhà đối diện?

   [Thẩm Chi Hành]: Đúng.

   [Cá nhỏ trên trời]: Nhưng, nhưng người có ảnh đại diện đen thui kia nói, chúng ta không được ra ngoài mà? Chúng ta ra ngoài sẽ thế nào? Sẽ chết ư?

   [Vi Vân Khách 904]: Có lẽ có sự hiểu lầm, tòa nhà cao tầng chúng ta đang ở, có thể cũng được gọi là cao ốc Thiên Thái, đây rất có thể là cách đánh lừa thị giác.

   [Bạch Kỳ]: Vậy tại sao chúng ta đều ở trong "Nhóm cư dân cao ốc Thiên Thái"? Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

   [Cá nhỏ trên trời]: Có phải chúng ta sẽ chết không, phải làm sao đây, phải làm sao đây! Tôi, tôi không muốn chết, nhà tôi nuôi mèo, tôi không thể bỏ rơi nó, tôi, tôi muốn về nhà!

   …

   Tin nhắn liên tục hiện lên, như những lá bùa đòi mạng. Sắc mặt Ngô Phong Liên âm trầm, dựa vào rèm cửa, tay cầm chiếc điện thoại nhỏ, chửi rủa người chơi lắm chuyện kia.

   Thông qua thăm dò của anh ta, trong năm người chơi chỉ có anh ta từng vượt ải trò chơi vô hạn, hiểu rõ cơ chế phần thưởng của phó bản này.

   Đây là phó bản đồng đội, điểm vượt ải là 5000, mỗi người chơi có thể nhận được 1000 điểm, ở phó bản cấp F cũng được coi là một con số khá.

   Nhưng nếu chỉ có một mình anh ta vượt ải, thì sẽ độc chiếm toàn bộ điểm.

   5000 điểm, đủ để anh ta thăng cấp.

   Nhưng kế hoạch của anh ta đã bị người chơi không biết trời cao đất dày kia phá hỏng.

   Không nằm ngoài dự đoán, trên màn hình lấp đầy những lời chế giễu, cho rằng Ngô Phong Liên còn không bằng một người chơi mới.

   Đối mặt với màn hình đầy lời chế giễu, Ngô Phong Liên mỉm cười lấy lòng, nói: “Tôi chỉ đang sàng lọc những người chơi mới có tiềm năng thôi, người tên Thẩm Chi Hành kia rất tốt, rất có tiềm năng, tiếp đó tôi sẽ để cậu ta gia nhập đội của tôi.”

   Ngô Phong Liên càng giải thích, màn hình càng tràn ngập những lời chế nhạo, thậm chí anh ta quên cả kiểm soát biểu cảm, lộ ra vẻ mặt tức giận. Đầu ngón tay cầm điện thoại hơi trắng bệch, anh ta hít sâu một hơi, gửi một đoạn tin nhắn dài.

   [Ngô Phong Liên]: Đừng sợ, có lẽ mọi người không để ý thông báo trước đó của hệ thống, phó bản này không có yếu tố linh dị, tức là không tồn tại ma quỷ và hiện tượng phi nhiên, mọi sự kiện xảy ra đều có thể thực hiện trong thế giới thực. Vì vậy, mục đích hiện tại của chúng ta là bàn bạc đối sách, đến cao ốc Thiên Thái đối diện.

   Anh ta đặt sẵn thiết lập uy tín của mình, rồi mới tính tiếp.

   [Vi Vân Khách 904]: Vậy lời cảnh báo của hệ thống "Không được ra ngoài" là sao?

   [Ngô Phong Liên]: Leo cửa sổ, tất nhiên là leo cửa sổ để ra ngoài. Hệ thống nói không được ra ngoài, nhưng không cấm chúng ta sử dụng cửa sổ để thoát.

   [Cá nhỏ trên trời]: Hả? Nhưng tòa nhà này rất cao, tôi sợ độ cao, chắc chắn tôi không leo được! [Khóc lớn][Khóc lớn][Khóc lớn]

   [Bạch Kỳ]: Chỉ còn cách này thôi, mọi người nói xem mình đang ở tầng mấy?

   Người dùng Thẩm Chi Hành kéo "Vi Vân Khách 904", "Ngô Phong Liên", "Cá nhỏ trên trời", "Bạch Kỳ" vào nhóm chat.

   [Thẩm Chi Hành]: [Đầu chó][Hoa hồng]

   [Cá nhỏ trên trời]: ??? Anh muốn làm gì nữa?

   [Thẩm Chi Hành]: Tôi muốn thử có thể tạo lại nhóm không [Nháy mắt]

   [Cá nhỏ trên trời]: ... Anh có biết icon mặt cười này quê mùa lắm không!

   [Thẩm Chi Hành]: Vừa nãy cô cũng dùng mà.

   [Cá nhỏ trên trời]: [Mắt trợn trắng][Mắt trợn trắng][Tức giận][Tức giận]

   [Ngô Phong Liên]: @Thẩm Chi Hành, anh lại định làm gì? Tự ý tạo nhóm, cẩn thận vi phạm quy tắc hệ thống đấy.

   [Thẩm Chi Hành]: Không muốn mọi người đi chịu chết [Cười]

   Giọng điệu bình thản với icon cười nhạo của hắn khiến Ngô Phong Liên nổi giận, anh ta nhanh chóng gửi một đoạn tin nhắn.

   [Ngô Phong Liên]: Xin hỏi một người mới như anh có ý kiến gì? Anh nói xem, không nhảy cửa sổ thì làm sao ra ngoài?

   Thẩm Chi Hành gửi một bức ảnh vào nhóm chat.

   Góc nhìn từ trên xuống bao quát toàn cảnh đường phố nhộn nhịp, một vài nơi được đánh dấu bằng vòng tròn đỏ.

   [Thẩm Chi Hành]: [Hình ảnh]

   [Thẩm Chi Hành]: Nếu nhiệm vụ hệ thống là yêu cầu chúng ta đến cao ốc Thiên Thái, đường đi của chúng ta phải vượt qua nhiều "cửa".

   Đúng như Thẩm Chi Hành nói, những nơi được đánh dấu trên ảnh đều có hình dạng giống cửa, ví dụ cầu vượt cho người đi bộ trên đường, bức tượng khổng lồ trong công viên, vòi phun nước hình vòm, thậm chí cả cửa kính của cao ốc Thiên Thái cũng được Thẩm Chi Hành tìm ra.

   [Thẩm Chi Hành]: Thực tế, trong cuộc sống không chỉ có cửa nhà chúng ta, mà nhiều thứ có hình dạng "cửa" cũng được xem là "cửa" theo nghĩa rộng. Vì mệnh lệnh "không được ra ngoài" mâu thuẫn với nhiệm vụ của hệ thống, nên "cửa" mà nó nói đến là cửa nào thì còn phải xem xét lại.

   [Thẩm Chi Hành]: Tất nhiên, nếu mấy người cho rằng cửa sổ cũng có thể coi là một cánh cửa, thì tuyệt đối đừng nhảy cửa sổ. [Cười]

   Lúc đầu khi vào phòng livestream cấp F, khán giả vốn nghĩ đây chỉ là một phó bản trốn thoát thông thường, nhưng sau khi nghe Thẩm Chi Hành phân tích rõ ràng như vậy, những khán giả đang không vui cũng bắt đầu thảo luận sôi nổi.

   [Người chơi này tên gì vậy? Nhìn anh ta có vẻ là streamer mới, oaaa, có chút tiền đồ đấy.]

   [Tên Ngô Phong Liên kia đúng là đồ thâm hiểm, trò chơi tích điểm mà, muốn lừa người cũng không lừa được, chán quá.]

   [Trò chơi tích điểm là gì vậy, có ai tốt bụng giải thích không? Tôi ít xem kiểu phó bản này lắm.]

   [Trò chơi tích điểm là khi kết thúc, sẽ phân phối điểm dựa trên thành tích, người có thành tích kém nhất sẽ bị loại.]

   [Chân mọc trên người mình, sao lại không ra được chứ, tinh túy của phó bản này chính là phán đoán "cửa" thật sự là gì.]

   [Chưa chắc đâu, người chơi kia chụp ảnh có nhiều thứ giống cửa lắm, họ có 5 người, chỉ có 5 cơ hội thử nghiệm, không khả thi lắm đâu nhỉ?]

   [Người ở trên không xem livestream à? Không hiến tế đồng đội thì làm sao qua cửa? Toàn là truyền thống cũ rích của trò chơi vô hạn thôi, há há há há! Mong chờ một streamer hi sinh nào!]

   Vì những streamer khác đều là lần đầu vào phòng livestream, không có góc nhìn cá nhân, chỉ có Ngô Phong Liên là có cấp độ cao hơn một chút, nhưng phòng livestream của anh ta đầy rẫy những lời chế giễu, anh ta đành tắt bình luận đi.

   [Ngô Phong Liên]: Theo cậu nói, chúng ta nên ra khỏi phòng?

   [Thẩm Chi Hành]: Đúng vậy, vì căn phòng này không có gì cả, ở lại cũng chỉ có thể chịu chết.

   [Ngô Phong Liên]: Vậy sao cậu không ra ngoài?

   [Thẩm Chi Hành]: [Cười] Vì tôi đang đứng trước cửa phòng anh đấy.

   Cốc cốc cốc.

   Cửa phòng Ngô Phong Liên bị gõ vang.

   Người gõ cửa rất lịch sự, lực gõ vừa phải, khoảng cách thời gian mỗi lần gõ đều như nhau, tiếng vang nhìn như quy luật. Nhưng lại khiến Ngô Phong Liên đang ở trong phòng cảm thấy áp lực như có như không.

   Ngô Phong Liên giật mình, dù rằng lời người chơi mới kia rất có lý, nhưng anh ta không tin sẽ có ai liều lĩnh ra ngoài.

   Chẳng lẽ hệ thống đang dụ dỗ người chơi ra ngoài?

   Đúng rồi, phó bản lần trước của anh ta là một phó bản về tên sát nhân điên loạn, kẻ đó sẽ giả dạng người quen để dụ người chơi mở cửa, rồi ra tay ngay khi cửa mở.

   [Ngô Phong Liên]: Mọi người đừng nghe lời người đó, tuyệt đối đừng ra ngoài!! Có người đang gõ cửa phòng tôi! Làm sao hắn biết tôi ở phòng này? Chắc chắn, chắc chắn là tên sát nhân nào đó! Tuyệt đối đừng ra ngoài!

   [Thẩm Chi Hành]: [Mắt trợn trắng][Mắt trợn trắng][Mắt trợn trắng]

   ... Người này ngốc ghê.

   Cánh tay Thẩm Chi Hành đã mỏi nhừ vì gõ cửa, hắn bất lực đảo mắt, quyết định dừng lại.

   Hắn đang đứng trong một hành lang hẹp dài, có lẽ là một tòa dân cư, trên hành lang có tổng cộng 5 phòng, tương ứng với 5 người chơi trong trò chơi.

   Có vẻ như năm người chơi đều là chủ hộ của khu Thiên Thái, bị hệ thống bắt đến một tòa nhà khác, tiện thể sắp xếp vào 5 phòng giam sát nhau.

   Vốn, Thẩm Chi Hành có thể xác định chính xác phòng của Ngô Phong Liên là vì hắn nghe thấy tiếng mở cửa sổ rất nhỏ trong phòng, rõ ràng Ngô Phong Liên muốn thử xem cách này có khả thi không.

   Ngay khi Thẩm Chi Hành dừng gõ cửa, một cánh cửa khác mở ra, một người chơi trẻ tuổi bước ra. Anh đeo kính, dáng người cao gầy, vẻ ngoài khá điển trai.

   “Vi Vân Khách?”

   Thẩm Chi Hành lập tức nhận ra thân phận của anh.

   "Sao anh biết?" Trên mặt Vi Vân Khách thoáng chút ngạc nhiên, sau đó nhanh chóng trở lại vẻ lạnh lùng.

   Thẩm Chi Hành khẳng định nói: “Lúc nãy tôi gõ cửa, anh đang áp tai vào cửa nghe lén đúng không?”

   "Tôi không..." Vi Vân Khách vừa định phủ nhận, thì thấy ánh mắt Thẩm Chi Hành chuyển hướng sang cánh cửa mở toang, ánh nắng trong phòng tràn xuống, cũng chiếu ra hành lang.

   Có một khe hở giữa cửa và sàn, ánh sáng từ trong phòng hắt ra ngoài. Nếu có người đứng cạnh cửa, ánh sáng trên hành lang sẽ tạo ra một bóng đen.

   Nghĩ đến điều này, Vi Vân Khách hơi nghẹn lời. Anh nghe thấy tiếng gõ cửa, nên đứng sau cửa nghe lén, luôn chú ý đến thông tin trong nhóm chat trên điện thoại. Khi phát hiện người gõ cửa thật sự là Thẩm Chi Hành, anh cũng xác nhận được tính khả thi của việc ra ngoài.

   Chiêu này thật sự hơi hèn hạ, nhưng trong trò chơi nguy hiểm và kỳ lạ này, cẩn thận và đa nghi là cách cần thiết để bảo vệ mạng sống.

   Thẩm Chi Hành vạch trần suy nghĩ của anh xong, không quan tâm nữa, mà gửi một tin nhắn vào nhóm mới

   [Thẩm Chi Hành]: Ra ngoài đi, tôi và @Vi Vân Khách 904 đang ở hành lang, hiện tại rất an toàn, không có tên sát nhân đáng sợ nào đâu.

   Cuối cùng, hắn còn đính kèm một icon mặt cười chân thành.

   Két…

   Ngô Phong Liên mở cửa phòng, trên mặt vẫn còn lấm tấm mồ hôi lạnh, vẻ mặt cảnh giác. Khi nhìn thấy Thẩm Chi Hành và Vi Vân Khách trên hành lang, anh ta thở phào nhẹ nhõm.

   "Hai người ra ngoài có phát hiện điều gì bất thường không?" Ngô Phong Liên ưỡn thẳng lưng, lặng lẽ lau mồ hôi trên mặt.

   "Không có," Thẩm Chi Hành lắc đầu, chỉ vào thang máy cách đó không xa, nói, “Thậm chí có thể đi thang máy xuống, nhưng đó cũng là một cánh cửa, tôi không dám đi.”

   Thang máy đóng chặt, trông rất cũ kỹ, ngay cả lớp sơn trên nút bấm cũng bong tróc hết, để lộ lớp vỏ thép xỉn màu, khiến người ta nghi ngờ liệu nó có thực sự đưa người xuống an toàn không.

   Trong lúc trò chuyện, hai người chơi còn lại mở cửa phòng. Cá nhỏ trên trời là một cô gái trẻ xinh xắn, mắt vẫn còn đỏ hoe, môi tái nhợt run rẩy, rõ ràng vẫn còn sợ.

   Bạch Kỳ trông như một thiếu niên, tóc mái che khuất đôi mắt, dáng người nhỏ nhắn. Khi mọi người tập trung lại, cậu ta cũng im lặng đứng ra sau, dường như không quen giao tiếp với người khác.

   Năm người nhìn nhau, cuộc tranh luận lúc nãy hoàn toàn là đấu trí với không khí, mất hết mặt mũi. Không ngờ cách đơn giản nhất chỉ là mở cửa bước ra ngoài.

   "Tiếp theo chúng ta nên làm gì? Đi cầu thang bộ à?" Cá nhỏ run rẩy giơ tay, hỏi như một học sinh ngoan ngoãn.

   "Đây là cách tốt nhất," Ngô Phong Liên liếc Thẩm Chi Hành, nói, “Chúng ta có thể tìm trong tòa nhà này, xem có manh mối gì không.”

   Anh ta lo Thẩm Chi Hành sẽ ra mặt phản đối mình.

   Nhưng Thẩm Chi Hành đang cúi đầu nghiên cứu ứng dụng chat, nhất thời không để ý, suýt giẫm lên chân Bạch Kỳ đang im lặng.

   “Xin lỗi.”

   Thẩm Chi Hành lùi lại một bước, lang thang trong thế giới biểu tượng cảm xúc bao la một lúc, cuối cùng chọn một biểu tượng phù hợp để gửi cho hệ thống.

   [Thẩm Chi Hành]: @Ngài, chúng tôi ra ngoài rồi.

   [Thẩm Chi Hành]: Đầu chó, hai tay, hoa hồng.jpg

  Lời tác giả:

   Cục cưng Thẩm: Không biết hệ thống Tiểu Mỹ thích đầu chó hay hoa hồng hơn nhỉ~

   Hệ thống: (╯‵□′)╯︵┻━┻ Ta không phải Tiểu Mỹ!

   Phó bản này được lấy cảm hứng từ bộ phim “Unexpected”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play