*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Chương 11. Mỗi người một nơi
Câu lạc bộ E-Sports KING.
Sau khi Tô Dao rời đi, Lục Lệ Thành xé tài liệu trên bàn.
Phó đội trưởng quan sát toàn bộ từ xa, bước tới thở dài: "Anh Thành, nếu anh không thích Tô Dao thì cứ nói thẳng. Không cần phải tra tấn cô ấy như thế đâu."
Là bạn học chung cấp ba của họ cho đến ngày hôm nay, Cố Diệp là người chứng kiến toàn bộ mối quan hệ tình cảm của họ.
Lục Lệ Thành siết chặt nắm đấm: “Tôi và cô ấy là anh em, tại sao tôi lại hành hạ cô ấy!”
Nghe được anh ta lợn c..hết không sợ nước sôi khẳng định, Cố Diệp vốn luôn hiền lành cũng trở nên cáu kỉnh: "Trên thế giới này chỉ có anh coi đây là tình anh em! Lục Lệ Thành, anh còn muốn giả mù đến bao giờ nữa? Mọi người đều có thể nhìn ra, Tô Dao đã thích anh từ khi còn học trung học!"
Nghe vậy, Lục Lệ Thành mím đôi môi mỏng lại, trầm mặc hồi lâu. Anh ta luôn biết Tô Dao tốt với anh ta như thế nào. Nhưng anh ta chưa bao giờ giải thích hay suy đoán cảm giác ấy rốt cuộc là gì. Anh ta thích cảm giác ấy và cảm thấy thoải mái.
Lục Lệ Thành không khỏi tự hỏi chính mình – Anh ta đối với Tô Dao thật sự là tình anh em thôi sao?
Buổi chiều, Lục Lệ Thành cực kỳ mất tập trung trong trận đấu tập. Anh ta tắt máy tính nhưng sự bồn chồn trong lòng không thể nguôi ngoai.
[Bạn đang đọc Huỷ hôn được edit và đăng tại Nhân Trí page]
Tin tức hot search trên Weibo 'Ding' phát ra từ điện thoại di động, Lục Lệ Thành cầm lên xem và sửng sốt——
[Nữ thần E-Sports Tô Dao đã tuyên bố rút khỏi đội KB. Duyên đến đây đã cạn, hãy chúc Tô Dao thuận lợi trên con đường sắp tới nhé!]
Lục Lệ Thành không khỏi bối rối, suýt chút nữa đánh rơi điện thoại. Anh ta thuận miệng nói, sao cô gái c..hết tiệt đó lại nghiêm túc như vậy!
Trong hội trường, mọi người trong đội KB nhìn thấy Weibo của Tô Dao đều ngạc nhiên. Họ nhìn Lục Lệ Thành đang ủ rũ, rồi nhìn sang phòng làm việc của Chử Kiều Kiều bên cạnh, tất cả đều bình tĩnh lại.
"Điều này là tốt. Chúng tôi cũng chúc Dao Dao thuận buồm xuôi gió, tương lai tươi sáng." Phó đội trưởng Cố Diệp nói. Các đồng đội đều gật đầu tán thành, lựa chọn này có lẽ là kết quả tốt nhất đối với Tô Dao.
Lục Lệ Thành trong văn phòng càng cảm thấy chán nản hơn khi nhìn thấy phản ứng của mọi người.
Đêm khuya, Lục Lệ Thành suốt đêm mất ngủ. Anh ta lặng lẽ suy nghĩ suốt một đêm rồi gửi tin nhắn cho Tô Dao với quầng thâm dưới mắt dày đặc.
[Nhóc con, anh đã sai rồi, lẽ ra anh không nên nổi nóng với em.]
[Chúng ta hãy làm hòa, ở chung hòa hợp như trước có được không?]
Sau khi gửi liên tiếp hai tin nhắn, Lục Lệ Thành không nhận được bất kỳ phản hồi nào từ Tô Dao. Trong chốc lát, anh ta cảm thấy thất vọng. Anh ta không bỏ cuộc mà bấm số của Tô Dao, nhưng không có bất kỳ sự phản hồi nào từ cô.
Lục Lệ Thành lại gửi một tin nhắn, mỗi chữ đều suy nghĩ rất lâu.
[Dao Dao, em thật sự muốn đoạn tuyệt với anh à? Anh không thể sống thiếu em.]
Nhưng tin nhắn này vẫn như đá chìm đáy biển...
Trong vài ngày qua, Lục Lệ Thành đã đến khu dân cư Greenland để tìm Tô Dao nhưng được hàng xóm cho biết cô đã chuyển đi nơi khác. Anh ta đột nhiên mất phương hướng và không biết làm cách nào để liên lạc với cô. Khoảng trống trong lòng càng lúc càng lớn, một cơn gió lạnh thổi qua.
Thời gian trôi qua từng ngày, chớp mắt đã đến lúc diễn ra Giải vô địch E-Sports thế giới.
Lục Lệ Thành đã cố gắng liên lạc với Tô Dao, nhưng anh ta không thể mặc kệ đội KB. Họ đã chờ đợi quá lâu cho giải World Cup được tổ chức 4 năm một lần.
Từ vòng sơ loại đến vòng bảng rồi đến bán kết, Lục Lệ Thành, người đã gạt bỏ những suy nghĩ xao lãng của mình, đã dẫn dắt đội KB tiến về phía trước.
Trận bán kết bắt đầu.
Nhóm KB và nhóm UI bắt đầu một trận chiến, được truyền hình trực tiếp đồng thời bởi nhiều phương tiện truyền thông khác nhau.
Trên màn hình khổng lồ, những thông tin liên quan về cầu thủ hai bên lần lượt được giới thiệu.
[Đội KB là đội át chủ bài từ Thượng Hải, trong khi đội UI là đội hắc mã trẻ tuổi mới trở về từ nước ngoài. Ai sẽ là người chiến thắng trong cuộc thi này? Chúng ta hãy mời game thủ của cả hai bên vào sân thi đấu!]
Khi nhạc bắt đầu, Lục Lệ Thành dẫn các thành viên trong nhóm lên sân khấu và ngồi vào chỗ.
Sau đó Hoắc Tử Minh chậm rãi đi vào, dẫn đầu đội UI và các thành viên.
Giọng của người dẫn chương trình lại vang vọng khắp hội trường.
"Có một thành viên mới gia nhập nhóm UI trong trò chơi này, cô ấy cũng là người quen cũ của chúng ta - chúng ta hãy vỗ tay nhiệt liệt hoan nghênh cô ấy nào!"
Vừa dứt lời, một bóng dáng xinh đẹp mảnh khảnh bước ra từ phía sau cánh gà. Những người trong khu vực thi đấu của đội KB há hốc mồm không thể tin được. Lục Lệ Thành ở vị trí C, theo tầm nhìn của đồng đội, nhìn người dưới ánh đèn sân khấu, anh ta đột nhiên đứng dậy!
Tô Dao, mặc đồng phục UI, bước lên sân khấu, phớt lờ ánh nhìn sửng sốt của các đồng đội KB cũ và Chử Kiều Kiều, mà đứng bên cạnh Hoắc Tử Minh với vẻ mặt bình tĩnh.
"Xin chào mọi người, tôi là Tô Dao của đội UI."
Chương 12. Hết sức căng thẳng
Khi người dẫn chương trình vừa dứt lời, khán giả chợt ồ lên, nhưng cũng có vài tiếng thảo luận ồn ào. Thành viên ăn ý nhất của KB giờ đã trở thành đối thủ, cuộc đọ sức này đã khiến mọi người phấn khích trước cả khi nó bắt đầu.
Lục Lệ Thành khó có thể tin nhìn Tô Dao đang đứng đối diện.
Sau khi họ tan rã không vui vào ngày hôm đó, đầu tiên cô ấy từ bỏ thân phận pháp nhân của câu lạc bộ, sau đó tuyên bố rút khỏi KB rồi không có tin tức gì, vậy ra là cô ấy đang chuẩn bị gia nhập UI?!
Anh ta chậm rãi nắm chặt bàn tay đang đặt trên bàn, mạnh đến mức nổi gân xanh trên mu bàn tay, trông rất kinh khủng.
Chử Kiều Kiều ngồi ở một bên nhìn dáng vẻ của Lục Lệ Thành rất không vui, nhưng cô ta vẫn đưa bàn tay nhỏ nhắn mềm mại bao trùm lên tay Lục Lệ Thành, gượng cười nói: “Anh Thành, trò chơi sắp bắt đầu rồi. "
Dòng suy nghĩ của Lục Lệ Thành bị gián đoạn, anh ta liếc nhìn Chử Kiều Kiều, thở ra một hơi nặng nề, nặng nề ngồi xuống.
Tuy nhiên, người dẫn chương trình vẫn mỉm cười hỏi: “Là cựu thành viên KB, Tô Dao cảm thấy thế nào khi gặp lại đồng đội cũ?”
Câu hỏi này có chút sắc bén, Tô Dao sửng sốt. Cô còn chưa kịp nói gì thì Hoắc Tử Minh đã cầm micro lên, cười nói: “Tô Dao là tuyển thủ mà tôi rất ngưỡng mộ. Tôi đã tốn rất nhiều công sức mới mời được cô ấy đến UI. Cô ấy lúc trước cũng không biết sẽ đối đầu KB, đây cũng là duyên phận."
Lục Lệ Thành mím chặt môi, nhìn chằm chằm Hoắc Tử Minh.
Duyên phận? Anh ta muốn nói là nghiệt duyên thì đúng hơn.
Người dẫn chương trình cũng là người rất giỏi phán đoán biểu cảm, cười haha bỏ qua câu hỏi, sau đó nói: "Trận bán kết E-Sports World Cup sắp bắt đầu, hai đội trưởng có gì muốn nói không?"
Lục Lệ Thành nhìn thấy Hoắc Tử Minh khẽ động tay, giành cầm micro trước, trong mắt có chút mỉa mai nói: "UI? Mấy năm gần đây hình như có chút nổi tiếng, nhưng tôi chưa từng nghe nói đến vị đội trưởng này."
Hoắc Tử Minh mỉm cười, nhưng khóe miệng lại lộ ra vẻ lạnh lùng.
Anh chăm chú nhìn Lục Lệ Thành với đôi mắt xanh như biển sâu, bình tĩnh nói: “Đội trưởng KB chưa từng nghe nói đến tôi là chuyện bình thường, bởi vì trước đây tôi không thường xuyên sử dụng tên tiếng Trung của mình. Bạn có thể gọi tôi là Leo."
Lời này vừa nói ra, toàn trường đều náo động.
Như anh đã nói, có thể không nhiều người biết đến cái tên Hoắc Tử Minh, nhưng bất cứ ai chú ý đến giới E-Sports sẽ biết đến Leo.
Không chỉ những người chơi KB, mà cả Tô Dao cũng ngạc nhiên nhìn người đàn ông đứng cạnh cô.
Leo luôn là người bí ẩn nhất trong giới E-Sports, anh từng là thành viên của đội PPJ nước ngoài, khi đó PPJ chỉ là một đội nhỏ không ai quan tâm nhưng lại trở thành cái tên hot hòn họt vào năm Leo tham gia và giành chức vô địch E-Sports World Cup.
Sau đó, anh đã liên tục ba lần vô địch E-Sports World Cup chiến đội"Toàn trí MVP", đã hoàn toàn khiến Leo trở thành huyền thoại.
Ngay khi mọi người tưởng đây là khởi đầu cho thời kỳ đỉnh cao của Leo thì anh đột nhiên biến mất và im hơi lặng tiếng trong giới E-Sports kể từ đó.
Leo đã đội mũ và đeo mặt nạ từ đầu đến cuối trong trò chơi nên không ai biết ngoại hình của anh và cũng không thể tìm thấy dấu vết nào của anh. Ai có thể ngờ rằng một ngày nào đó Leo lại đứng trên sân khấu của Giải vô địch E-Sports thế giới, trò chuyện và cười đùa trên chiến trường đẫm m..áu này.
Nghe vậy, vẻ mặt của Lục Lệ Thành liên tục thay đổi, bàn tay cầm micro dường như muốn bóp nát nó. Sau khi khán giả bình tĩnh lại một chút, anh ta hừ lạnh: “Anh nói anh là Leo, anh có bằng chứng gì?”
Đối mặt với sự khiêu khích của anh ta, Hoắc Tử Minh không quan tâm, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như cũ: “Trên sân, tôi chỉ dùng kỹ năng của mình nói chuyện.”
Ánh mắt họ đối chọi gay gắt, khói súng bay khắp nơi.
"Vậy chúng ta thử xem." Lục Lệ Thành quẳng xuống câu nói này, ánh mắt sắc bén.
Chương 13. Có tôi ở đây
Trò chơi kéo dài ba hiệp, đội nào thắng hai ván trước sẽ vào chung kết.
Từ lúc ngồi xuống, Hoắc Tử Minh đã nhận ra Tô Dao vẫn luôn nhìn mình, trong mắt có vẻ dò hỏi và tò mò. Trong lúc đồng đội đang thảo luận kế hoạch tác chiến, anh nhân cơ hội quay đầu nhìn cô, nở nụ cười dịu dàng: “Đàn em, tôi dọa em à?”
Tô Dao lại thực sự gật đầu ngơ ngác. Đàn anh của cô hóa ra lại là một vị thần vô song trong giới E-Sports, sự thật này có vẻ hơi khó tin.
Hoắc Tử Minh nhướng mày nói đùa: "Thì ra khuôn mặt của tôi đáng sợ như vậy, xem ra cần phải dành thời gian đi căng da mặt."
Tô Dao sửng sốt một lúc và nhanh chóng phản ứng. Cô lắc đầu xua tay, hoảng sợ giải thích: "Ý tôi không phải vậy, ý tôi là... "
Lời nói còn chưa dứt câu đã dừng lại dừng lại ở bên miệng. Chỉ vì Hoắc Tử Minh nhanh chóng đưa tay ra nhẹ nhàng xoa xoa đỉnh đầu của cô.
Hơn nữa thanh âm của anh còn dịu dàng, tựa như đang dỗ dành một đứa trẻ: "Sau này còn có rất nhiều cơ hội giải thích cho em, nhưng hiện tại, chúng ta đã ở trên chiến trường, nghiêm túc đi."
Tô Dao nhìn vào đôi mắt dịu dàng của anh, cảm thấy như đang ngâm mình trong làn nước biển ấm áp của mùa hạ, ấm áp nhưng lại thấm vào ruột gan.
Cô sửng sốt cho đến khi cảm thấy một luồng hơi nóng xộc vào sau tai, cô vội vàng nhìn đi chỗ khác, cụp mắt xuống, gật đầu rồi nhẹ nhàng đáp: "Được."
Hoắc Tử Minh mỉm cười trìu mến, quay người cùng các thành viên trong nhóm thảo luận kế hoạch rồi kéo ghế của Tô Dao lại gần.
Ở phía đối diện, trong phòng của đội KB, nơi họ cũng đang thảo luận về biện pháp đối phó, Lục Lệ Thành đã nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng vừa xảy ra giữa Tô Dao và Hoắc Tử Minh.
Khi nhìn thấy Hoắc Tử Minh đặt tay lên đầu Tô Dao, trong lòng anh ta dâng lên một cơn tức giận, đốt cháy nội tạng và cũng thiêu rụi đi mọi tâm tư thi đấu của anh ta. Không hiểu sao trong lòng anh ta lại cảm thấy khó chịu, lúc này chỉ muốn lao tới kéo Tô Dao ra ngoài hỏi cô tại sao lại phản bội anh ta.
Chử Kiều Kiều vẫn luôn chú ý tới từng động tác của Lục Lệ Thành, thấy anh ta vẫn đang nhìn chằm chằm vào Tô Dao đối diện, cô ta khó có thể giữ được nụ cười trên môi.
Chử Kiều Kiều từ nước ngoài về chỉ để trói người đàn ông trước mặt và tìm kiếm một cuộc sống ổn định cho mình. Nhưng lúc này nhìn Lục Lệ Thành, cô ta đột nhiên cảm thấy mình không thể nắm bắt được.
Không, không ai có thể lấy đi tất cả những gì thuộc về cô ta! Cũng giống như văn phòng của KB, dù Tô Dao có tuyên bố chủ quyền thì cuối cùng chẳng phải nó vẫn thuộc về cô ta sao?
Chử Kiều Kiều cắn môi, đặt tay lên má Lục Lệ Thành, quay đầu anh ta lại, nhẹ giọng nói: “Anh Thành, anh là đội trưởng. Mọi người đã bàn bạc lâu rồi, anh nên nói vài lời đi."
Ánh mắt Lục Lệ Thành có chút u ám, anh ta bình tĩnh nhìn đồng đội của mình, trầm giọng nói: "Dù chúng ta dùng phương pháp nào đi nữa, UI nhất định phải bị đánh bại!"
"Đừng lo lắng, anh Thành." Đồng đội của anh ta trả lời.
Dù sao Leo cũng đã không chơi game trong vài năm rồi nên không có gì phải sợ cả.
Khi UI thua, chắc chắn Tô Dao sẽ biết rằng không ai có thể dẫn dắt cô đến vị trí vô địch của World Cup E-Sports ngoại trừ anh ta - Lục Lệ Thành, và đến lúc đó cô đương nhiên sẽ quay lại.
Lục Lệ Thành nghĩ như vậy, liếc nhìn Tô Dao ngồi đối diện.
Tô Dao, người đang nghe Hoắc Tử Minh phân tích về các tuyển thủ KB, không biết nội tâm của Lục Lệ Thành, nhưng trong lòng thầm nghĩ: Kỳ thực Hoắc Tử Minh còn hiểu rõ các tuyển thủ KB hơn cô!
Đột nhiên, cô nhớ ra điều gì đó, đưa tay nhẹ nhàng khều áo của Hoắc Tử Minh: “Cái đó…”
Nghe được giọng nói của cô, Hoắc Tử Minh dừng lại, nhìn cô, dịu dàng nói: “Ừ, em cứ nói đi.”
Tô Dao mím môi và chậm rãi nói: "Thật ra, Lục Lệ Thành từng là... fan của Leo. Anh ta đã nghiên cứu mọi trận đấu của anh. Có lẽ anh ta sẽ nhắm vào anh."
Hoắc Tử Minh cười nhẹ: “Em đang lo lắng cho tôi ấy à?”
“Tôi lo lắng về chuyện tranh tài thắng thua!” Tô Dao lập tức phản bác. Dáng vẻ cố gắng che giấu khiến người ta có cảm giác như “giấu đầu lòi đuôi”.
Hoắc Tử Minh chớp chớp đôi mắt xanh như nước biển, nhẹ giọng nói: “Yên tâm, có tôi ở đây.”
Chương 14. Tin tưởng
Trận đấu đầu tiên của vòng bán kết E-Sports World Cup chính thức bắt đầu sau tiếng chuông.
"Bắt đầu tranh tài!"
Đầu tiên là BAN tướng, trong đó mỗi đội được cấm hai tướng để đội đối thủ không được chọn vị tướng đó nữa.
"Chúng ta nhìn xem. Đội KB BAN tướng đầu tiên là..." Bình luận viên nhìn chằm chằm vào màn hình lớn nói: "Được rồi, là một vị tướng xạ thủ, Aini. Tôi nhớ rằng đây là tướng bản mệnh của Đội trưởng UI. Chắc chắn rồi, dây là tướng cấm. Quả nhiên là nhằm vào Leo."
Tô Dao cau mày, mọi chuyện đúng như cô dự đoán. Cô có chút lo lắng liếc nhìn Hoắc Tử Minh, lại thấy vẻ mặt của người đàn ông này không hề thay đổi.
Cô lại ngước mắt lên nhìn Lục Lệ Thành phía đối diện, chỉ thấy anh ta đang nghiêm túc nhìn chằm chằm vào màn hình trước mặt, thực sự giống như một chiến binh lao ra chiến trường, sẵn sàng tiêu diệt kẻ thù trong một đòn.
Tô Dao yên lặng thở ra, thu hồi ánh mắt, đè nén chua xót trong lòng.
“Đàn em, em không thể thân ở Tào doanh, tâm ở Hán được.” Giọng nói từ tính của Hoắc Tử Minh đột nhiên vang lên.
Cô theo âm thanh quay đầu qua, bắt gặp ánh mắt của anh. Giống như một đứa trẻ làm sai bị bắt quả tang, Tô Dao xấu hổ cắn môi không chịu thừa nhận mà nói: "Tôi đang nghĩ đến việc nên BAN tướng nào."
Vừa dứt lời, giọng bình luận viên lại vang lên: "Trời ạ, đội trưởng UI cấm vị tướng mình quen thuộc - Gretel! Đây là tự hủy sao?"
Lục Lệ Thành nhìn hình đại diện vị tướng mà anh ta đang định dùng chuột nhấp vào lập tức chuyển sang màu xám, nghi hoặc ngẩng đầu nhìn về phía đối diện. Hoắc Tử Minh mỉm cười nhìn anh ta, ánh mắt cong lên như muốn nói: Nhắm vào tôi? Để tôi cấm vị tướng này giúp anh. Ngon thì cứ nhào tới đi. Im lặng khiêu khích còn làm người ta phẫn nộ hơn lời nói.
Lục Lệ Thành tức giận nheo mắt lại, ngọn lửa trong lồng ngực như đốt cháy hết lý trí của anh ta. Nhưng dù sao Lục Lệ Thành cũng là là game thủ lâu năm rồi nên nhanh chóng điều chỉnh tâm thái, BAN nốt vị tướng mà Hoắc Tử Minh am hiểu.
Tô Dao cau mày khi nhìn thấy cảnh này. Điều cấm kỵ nhất trong thi đấu đồng đội là chỉ nhắm vào một người và đánh giá thấp sự tồn tại của những người còn lại. Hành động của Lục Lệ Thành thực sự không hợp lý, mặc dù nhắm vào Hoắc Tử Minh nhưng những thành viên khác trong đội UI có rất nhiều không gian để thi triển.
Hoắc Tử Minh hiển nhiên cũng nghĩ tới điểm này, cười nhìn Tô Dao, nhỏ giọng nói: "Nhìn xem, anh ta bị lừa rồi."
Tô Dao vốn muốn hỏi anh tại sao lại cấm vị tướng của mình nhưng khi nghe anh nói vậy, cô đột nhiên cảm thấy đội trưởng hai bên không có lấy một người trưởng thành, thân hình người lớn nhưng hành động lại ngây thơ như con nít.
Cô thấp giọng nói: “Anh nên suy nghĩ xem phải chọn vị tướng nào đi."
Hoắc Tử Minh nhướng mày: “Tôi không phải là người chỉ biết đánh ba vị tướng này.”
Sau khi BAN xong tướng cuối cùng, Hoắc Tử Minh dẫn đầu UI, không ngừng mà lựa chọn ngay một sát thủ.
"Leo thực sự đã chọn một sát thủ mà anh ấy không giỏi chút nào. Anh ấy đang nghiêm túc sao?" Bình luận viên kêu lên.
Bên kia, đến lượt Lục Lệ Thành của KB đã chọn xong tướng, kế hoạch của họ là mỗi thành viên sẽ chọn ra một vị tướng mà mình am hiểu.
Tiếp theo là đếnTô Dao và các thành viên của UI.
Tô Dao nhìn đội hình đối diện và bắt đầu do dự.
“Đàn em, chọn Yêu tinh.” Hoắc Tử Minh nhìn cô nói.
"Nhưng... Yêu tinh quá yếu." Tô Dao do dự.
“Tô Dao.” Hoắc Tử Minh bỗng nhiên kêu lớn, ngữ khí càng nghiêm túc hơn bao giờ hết.
Cô vô thức nhìn qua, thấy đôi môi mỏng của anh hơi hé ra.
"Tin tôi đi."
Câu nói này khiến Tô Dao nhớ đến một chuyện đã xảy ra cách đây rất lâu. Lúc đó cô mới năm tuổi, Lục Lệ Thành nói sẽ đưa cô đi chơi nhưng lại dạy cô trèo cây. Trèo lên xong, anh ta lại bảo cô trèo xuống, nhưng cô đứng trên cành cây rậm rạp, dù thế nào cũng không thể xuống được. Anh ta hết cách nên đành đứng dưới gốc cây nói với cô: “Nếu em nhảy xuống, anh sẽ bắt được em, tin anh đi!” Nhưng cô không tin nên không nhảy xuống, cuối cùng cô đợi bố đến đỡ cô xuống.
Cùng một câu, được nói bởi hai người khác nhau.
Trong lúc nhất thời, Tô Dao cảm thấy mình vẫn đang đứng trên cành cây rậm rạp, nhưng người nói có thể đỡ được cô không còn là Lục Lệ Thành mà là Hoắc Tử Minh.
Cô tỉnh táo lại và không chút do dự, cô trực tiếp lựa chọn Yêu tinh.
Chương 15. Khinh địch
Chử Kiều Kiều nhìn thấy Tô Dao lựa chọn tướng xong, cười khinh thường: “Chọn tướng này không phải là đang chờ thua sao?”
Lục Lệ Thành liếc nhìn cô ta, ánh mắt lộ ra vẻ phức tạp, bình tĩnh nói: “Cô ấy chơi tướng này rất giỏi.”
“Dù có giỏi đến đâu nhưng vẫn có khuyết điểm.” Chử Kiều Kiều bất mãn với lời nói của anh ta, nhếch miệng.
Sau khi cả hai bên chọn xong tướng liền tiến vào giao diện trò chơi.
Hoắc Tử Minh bình tĩnh lại, trầm giọng nói: "Đàn em, đi theo anh."
Anh đi thẳng đến buff khu vực rừng và nói: "Đàn em, đứng ở bãi cỏ bên trái. Tôi sẽ tăng m..áu cho em trước khi trở ra."
“Được.” Tô Dao không hỏi tại sao, chỉ gật đầu.
Trong lúc nhất thời, Hoắc Tử Minh đột nhiên cười nhẹ, sau đó nói: "Đàn em, một phút firstblood, em có muốn cá cược không?"
Đừng nói là E-Sports World Cup, ngay cả khi chơi game cũng hiếm khi firstblood trong một phút.
Tô Dao tất nhiên không tin, nhưng lại cười nói: "Được rồi, anh đặt cược cái gì?"
“Nếu tôi thắng thì hẹn hò với tôi đi.” Hoắc Tử Minh mang vẻ mặt rất bình tĩnh nói, tựa như đang nói với cô rằng đêm nay trăng rất tròn.
Tô Dao hơi khựng lại, do dự một chút, nhưng vì tinh thần cạnh tranh nên đồng ý: "Không thành vấn đề."
Vừa dứt lời, vị tướng do Lục Lệ Thành điều khiển đã xuất hiện sau lưng Hoắc Tử Minh và phát động tấn công.
Nhìn thấy thanh m..áu của Hoắc Tử Minh biến mất một nửa, Tô Dao vẫn đứng yên, nhưng trong lòng lại cảm thấy lo lắng. Cuối cùng, cô nghe thấy anh nói: “Đàn em, thêm m..áu vào đi.”
Tô Dao ngay lập tức bước về phía trước. Tình thế trong nháy mắt đảo ngược, Hoắc Tử Minh kiên định gõ bàn phím, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình một lúc.
“FirstBlood!” Giọng nói của hệ thống vang lên khắp nơi.
Toàn hội trường im lặng trong giây lát, sau đó vang lên những tiếng hét chói tai.
Giọng bình luận viên càng hưng phấn hơn: "FirstBlood! Đội UI đã giành được chiến công đầu tiên trong năm mươi chín giây. Đây là ký lục lần đầu tiên tại World Cup E-Sports!"
Lục Lệ Thành vừa bị hạ gục nhìn màn hình máy tính màu xám, nắm chặt chuột đè nén cảm xúc muốn quăng nó đi.
Cố Diệp cau mày nhìn anh ta: "Lục Lệ Thành."
Lục Lệ Thành hít sâu một hơi, lạnh lùng nói: “Tôi chủ quan, không có việc gì.”
Bên kia, Tô Dao nhìn thời gian, sửng sốt. Trong năm mươi chín giây, Hoắc Tử Minh đã thực sự làm được điều đó.
Cô nhìn anh. Có một điều cô đã không nói ra, đó là cô thực sự là một fan hâm mộ của Leo. Cô chưa bao giờ mơ rằng một ngày nào đó mình sẽ trở thành đồng đội của Leo và chiến đấu bên cạnh anh. Cảm giác này tuyệt vời không thể tả được.
"Đàn em, mặc dù tôi biết em nóng lòng muốn hẹn hò với tôi, nhưng trò chơi vẫn chưa kết thúc, chỉ mới là firstblood, còn chưa giành được chiến thắng đâu." Hoắc Tử Minh phát hiện ánh mắt của cô, không quay đầu lại cười nhẹ nói.
Tô Dao giật mình, nhanh chóng tập trung vào trận đấu. Đồng thời, cô lặng lẽ bào chữa: “Tôi không có.”
Sau đó, họ không còn phân tâm nữa, bởi KB không phải là đối thủ có thể coi thường.
"Tô Dao, theo sát tôi, ngồi ở bãi cỏ ven sông. Tiểu Cửu, A Sơn, anh Đông, nhìn vị trí chuẩn bị thu hoạch." Hoắc Tử Minh bình tĩnh ra lệnh.
"Được."
Lục Lệ Thành ở đối diện nhìn bản đồ nói: "Cẩn thận."
Chử Kiều Kiều đi về phía bờ sông, thản nhiên nói: “Đội hình của chúng ta có ưu thế, bọn họ không dám phục kích.”
Cô ta vừa dứt lời, Hoắc Tử Minh và Tô Dao lao ra khỏi bãi cỏ, trực tiếp đè cô ta xuống tại chỗ.
"Kẻ thù đã bị đánh bại--"
Cách đó không xa Lục Lệ Thành và Cố Diệp thoáng cau mày, đuổi theo Tô Dao c..hém g..iết. Không ngờ Tiểu Cửu và A Sơn của UI đã đợi lâu và phối hợp với Lý Đông bao vây họ từ phía sau.
Khi màn hình chuyển sang màu xám, Lục Lệ Thành đấm xuống bàn - "Đùng!"
Chử Kiều Kiều giật mình, nhưng không dám nói gì, dù sao chính cô ta là người đã đánh giá thấp kẻ địch, phá hỏng nhịp điệu của đội.
Lục Lệ Thành không hề có ý tha cho Chử Kiều Kiều, anh ta nhìn cô tức giận nói: "Cô đang làm gì vậy? Cô support nhưng lại chạy vào điểm mù làm gì!"
"Em... là lỗi của em." Chử Kiều Kiều cắn môi, nhưng trong lòng oán hận, ngẩng đầu trừng mắt nhìn Tô Dao phía đối diện.
Ba người ở KB đã c..hết, chỉ còn lại hai người, nhưng tất cả thành viên UI đều sống sót. Năm phút sau, hai người còn lại ở KB bị g..iết khi đang vượt tháp.
Giữa những tiếng reo hò cổ vũ, căn cứ của KB đã bị UI đột nhập thành công.
Người dẫn chương trình giơ micro lên và hướng bàn tay sang phía bên kia.
"Chúng ta hãy chúc mừng - UI! Đã giành được chiến thắng đầu tiên!"