Em Thật Sự Rất Xinh Đẹp!!!

Chương 11: Tôi Muốn Lăng Xê Cô Ấy


1 tháng

trướctiếp

Sau khi cúp điện thoại, Amy nói: "Chị đưa em về khách sạn trước. Mấy bữa nay để Tiểu Trương về ký túc xá thu dọn đồ đạc với em, sau đó dọn đến căn hộ mới đi."

Thu xếp chỗ ở là việc khẩn cấp nhất đối với Ngu Ninh: "Em biết rồi."

Amy gõ gõ tay lái, thăm dò nói: "Chuyện video đến chỗ Trần Ni là dừng."

Ngu Ninh mím môi, cũng không cảm thấy bất ngờ lắm. Cô nghĩ chắc là ủy viên Triệu và người phía sau Amy đã giao dịch gì đó: "Cần em giúp đỡ không?"

Amy thấy cô hiểu, hơn nữa còn không oán giận thì thở phào nhẹ nhõm trong lòng: "Tạm thời không cần."

Ngu Ninh gật đầu không nói nữa.

Chị vốn lo lắng Ngu Ninh bất mãn, nhưng thấy cô thấu tình đạt lý như vậy lại cảm thấy đau lòng: "Cần chị tìm tài nguyên âm nhạc cho em không?"

Sở trường của thân thể này là hát, nhảy và sáng tác nhạc, nhưng Ngu Ninh không hề am hiểu mấy thứ này: "Không sao đâu chị Amy. Có lẽ Triệu Mộng Khởi cũng không muốn thấy em lên sân khấu, em cũng không muốn xung đột với cô ta, không bằng dùng việc này làm điều kiện để trao đổi tài nguyên với cô ta."

Amy hơi sửng sốt. Chị đã xem video nhảy của Ngu Ninh, rất có sức bùng nổ và lan tỏa, hơn nữa có thể nhìn ra được rằng cô cực kỳ thích nhảy múa.

Ngu Ninh hơi cúi đầu, giọng trở nên trầm thấp: "Vì chuyện của em, có lẽ chị Amy đã dùng rất nhiều ân tình, bây giờ còn tìm cho em ba tài nguyên đã là chiếu cố em lắm rồi. sau khi trao đổi tài nguyên với bọn họ, chị Amy cũng có thể trao ân tình này cho nghệ sĩ khác của mình, để tránh bọn họ có ý kiến với chị."

Amy ước gì có thể trở về tìm đạo diễn Chung ngay bây giờ, sau đó kề dao vào cổ ông ta, để ông ta giao vai diễn Thánh nữ cho bảo bối xinh đẹp, hiểu chuyện, lại còn lương thiện của nhà mình.

Ngu Ninh hít một hơi thật sâu, lại khôi phục dáng vẻ tràn đầy sức sống: "Hơn nữa bây giờ em cũng rất bận, vừa quay phim vừa quay chương trình, lại còn phải học tập nữa."

Amy bình tĩnh lại, rốt cuộc chị cũng biết tại sao có câu chuyện "Phong hỏa hí chư hầu*" rồi: "Đúng, năm sau em phải thi đại học. Cho dù vào đoàn phim thì cũng không thể chậm trễ việc học, chị sẽ liên hệ với trường, sau đó mời gia sư dạy kèm tại nhà cho em."

(*Phong hỏa hí chư hầu: điển tích nổi tiếng kể về việc Chu U vương muốn làm Bao Tự cười mà đốt lửa trên đài để gọi chư hầu đến)

Ngu Ninh quả thật muốn khóc, không nhắc tới thi đại học thì hai người họ còn có thể yên bình ở cạnh nhau: "Em biết rồi."

Amy tự nhủ: "Chị phải hỏi thăm để tìm vài giáo viên giỏi mà nghiêm khắc chút. Còn chuyện thi nghệ thuật nữa, em muốn vào trường đại học bình thường hay đại học nghệ thuật?"

Ngu Ninh cảm thấy cái nào mình cũng không thi đậu: "Để em suy nghĩ đã."

Amy không để ý thấy Ngu Ninh đang chột dạ, đưa cô về khách sạn trước rồi dặn dò: "Chị sẽ bảo Tiểu Trương tới sau."

Ngu Ninh đồng ý.

Sau đó Amy mới lái xe trở về công ty, đi thẳng vào phòng họp. Ở trong phòng họp, ủy viên Triệu đang tức giận mắng Trần Ni.

Mắt Trần Ni đầy tia máu. Lúc nhìn thấy Amy, cả khuôn mặt của chị ta vặn vẹo: "Cô thật hèn hạ!"

Amy chẳng để ý đến cô ta: "Tôi tới trễ."

Dù trong lòng có bất mãn với Amy, ủy viên Triệu cũng biết bây giờ không phải là lúc để nổi giận: "Giải quyết chuyện video trước đi."

Amy đã lên kế hoạch trước khi ký hợp đồng với Ngu Ninh. Chị ngồi xuống rồi cất tiếng: "Ủy viên Triệu nói hoàn toàn không có ảnh hưởng là chuyện không thể nào."

Sắc mặt ủy viên Triệu rất khó coi. Nếu không phải Amy nhúng tay vào thì cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy.

Amy nhướng mày nhìn ủy viên Triệu: "Chẳng lẽ ủy viên Triệu cho rằng mọi người đều mù sao? Tôi vẫn cảm thấy não là một thứ rất tốt."

Ông ta căm tức nhìn Amy: "Vậy bây giờ giải quyết thế nào."

Amy không để ý đến ủy viên Triệu, nhìn qua Hàn Thần vẫn luôn im lặng: "Bây giờ việc chúng ta có thể làm là hạ ảnh hưởng của chuyện này xuống mức thấp nhất."

Trần Ni khàn giọng nói: "Chỉ cần Ngu Ninh đứng ra công khai thừa nhận..."

"Có cần tung ra đoạn ghi âm hoàn chỉnh không?" Amy ngắt lời Trần Ni: "Video có thể truyền ra nhanh như vậy, nhất định là có người ở phía sau đổ dầu vào lửa. Lỡ như trong tay hắn còn có video khác, ví dụ như lộ mặt thì cả công ty giải trí Vĩnh Gia đều sẽ biến thành trò cười."

Trần Ni cắn răng: "Cô Triệu nói lúc ấy không lộ mặt."

Amy nhìn về phía ủy viên Triệu: "Đoạn video kia rõ ràng là bị cắt một đoạn. Cô Triệu có thể chắc chắn là không có video hoặc là ảnh thân mật khác không?"

Ủy viên Triệu cứng họng. Triệu Mộng Khởi quả thật không dám cam đoan. Lúc đó cô ta không dùng thuốc nhưng đã uống say, chỉ có thể nhớ loáng thoáng. Hơn nữa ủy viên Triệu hoài nghi còn có thứ khác, vây nên đã tìm hai người đàn ông kia và phát hiện ra không ít tấm ảnh khó coi.

Amy nói thẳng: "Nếu như báo cảnh sát ngay từ đầu, đăng văn bản cảnh cáo của luật sư, thái độ cương quyết một chút sau đó... Bỏ đi, nói gì thì cũng trễ rồi, bây giờ chỉ có thể cố gắng khắc phục."

Hàn Thần gật đầu: "Em nói thử cách xem."

Thấy Hàn Thần mở miệng, Amy cũng không nói những chuyện khác nữa: "Vậy chỉ có thể để người đại diện Trần gánh trách nhiệm này thôi."

Trần Ni cất giọng chói tai: "Chuyện này không liên quan tới tôi."

Amy coi như không nghe thấy: "Người đại diện Trần muốn đưa người thân thiết với mình vào nhóm nhạc nữ. Cô Triệu làm đội trưởng, không muốn thành viên trong nhóm bị thay đổi tùy tiện như vậy nên đã tranh cãi với cô ta. Người trong đoạn video là thế thân của cô Triệu, để chuẩn bị cho việc quay phim sau này. Chỉ là nhân phẩm của người này không tốt, còn cấu kết với người đại diện Trần. Chuyện chia sẻ bài viết trên weibo còn dễ giải thích hơn. Người đại diện Trần có tính cách độc tài, tài khoản của nghệ sĩ đều do cô ta giữ."

Trần Ni ngồi trên ghế cảm thấy lạnh cả người. Chị ta biết mình không có quyền từ chối, hơn nữa mấy người ủy viên Triệu nhất định sẽ đồng ý. Chị ta tiêu đời rồi... Cảm giác tuyệt vọng và ngột ngạt như muốn nhấn chìm Trần Ni, chị ta bỗng nhiên nhớ tới sự tuyệt vọng của Ngu Ninh khi ở phòng làm việc của mình.

Amy nhìn về phía ủy viên Triệu: "Hơn nữa chuyện người đại diện Trần đưa người tên Sở Mông vào nhóm nhạc nữ cũng là sự thật. Chắc chắn vẫn có người không tin, nhưng nếu dẫn dắt dư luận tốt cũng có thể khiến cô Triệu lấy lại được thiện cảm. Chỉ là sau này khi đối diện với Ngu Ninh, tốt nhất là cô Triệu nên thân thiện một chút. Ngoài ra công ty và người đại diện Trần phải công khai xin lỗi, chắc không cần tôi dạy phải nói thế nào đâu nhỉ?"

Hàn Thần nhìn ủy viên Triệu.

Bây giờ việc ủy viên Triệu hối hận nhất là sau khi con gái gặp chuyện lại giao cho Trần Ni giải quyết. Vốn là một chuyện đơn giản, xử lý đến bây giờ... Nhớ lại thứ mình phải đưa cho Hàn Thần, ông ta liền cảm thấy nhức nhối: "Được rồi."

"Đợi đã." Thanh niên ngồi bên cạnh Hàn Thần bỗng nhiên lên tiếng: "Tôi cảm thấy chuyện này đến chỗ Trần Ni là dừng được rồi, đừng liên lụy đến người khác nữa."

Amy nhìn Hàn Thần.

Thanh niên nói tiếp: "Anh à, anh cảm thấy thế nào?"

Hàn Thần trầm mặc: "Mọi người bàn bạc đi, đã có biện pháp giải quyết rồi. Amy vào phòng làm việc với tôi."

Amy không phản đối, đứng dậy theo sau Hàn Thần. Lúc thang máy chuyên dụng của anh ta mở ra, chị mới hỏi: "Cậu hai và Sở Mông?"

Hàn Thần cau mày: "Đâu phải là người đầu tiên."

“Chậc." Amy giễu cợt nói: "Con thỏ không ăn cỏ gần hang."

Hàn Thần không muốn thảo luận những điều này, vẻ mặt của anh ta trông hơi mệt: "Mặc kệ bọn họ."

Đã lấy được lợi ích, những việc còn lại thì phải nói chuyện riêng nên Amy cũng không nhắc nữa: "Tôi muốn lăng xê Ngu Ninh."

Hàn Thần kinh ngạc, dẫn Amy vào phòng làm việc rồi hỏi: "Sao vậy?"

Amy kể lại đại khái chuyện đi thử vai hôm nay: "Em ấy có thể nổi tiếng và trở thành con át chủ bài của Vĩnh Gia."

Hàn Thần cau mày: "Em muốn tôi chuyện với nhà sản xuất của bộ [Tiên Giai]?”

Amy gật đầu.

Hàn Thần trầm mặc: "Em có chắc là cô ấy đáng giá không? Cho dù cô ấy có khả năng diễn xuất, thế nhưng chỉ ký hợp đồng ba năm. Lỡ như chúng ta nâng đỡ cho cô ấy nổi tiếng rồi, cô ấy lại nhảy sang công ty khác thì sao? Em đã quên chuyện của Trần Chử rồi à?"

Vẻ mặt Amy nghiêm túc: "Tôi tin em ấy sẽ không làm vậy."

Hàn Thần không nói gì nữa: "Tôi sẽ liên hệ nhà sản xuất phim, nhưng bên phía đạo diễn Chung thì cô ấy phải dựa vào chính mình."

Amy ra hiệu không thành vấn đề.

Trở lại khách sạn, Ngu Ninh nằm liệt trên ghế sô pha, cầm điện thoại tìm video của nhóm nhạc nữ đang nổi, nhưng càng xem thì càng thấy tuyệt vọng. Điện thoại cầm không chắc nên rớt xuống, đập vào mặt khiến cô đau đến đỏ cả mắt.

Ngu Ninh che mũi, nghẹn ngào ngồi dậy: "May mà không phải mũi giả, nếu không lại phải phiền chị Amy liên hệ thẩm mỹ viện rồi."

Hít sâu một hơi, cô để điện thoại qua một bên, mở máy tính lên tìm tiếp các video nhảy, sau đó chọn một video đơn giản nhất xem vài lần. Cảm thấy học xong rồi thì cô mới cất máy tính đi, mang vớ bước lên thảm của khách sạn.

Thân thể này rất dẻo dai do thường xuyên luyện tập vũ đạo, chẳng qua Ngu Ninh phát hiện rất nhiều lúc không phải chỉ có cơ sở tốt là được.

Mà chuyện học vũ đạo tuyệt đối cần có năng khiếu, giống như tình huống cơ thể không theo kịp não bộ lúc này vậy. Đôi khi làm đúng động tác rồi, nhưng vì ý thức không theo kịp, chỉ thực hiện được một nửa động tác thì cứng người. Hơn nữa nó không giống diễn xuất, khi nhảy thì tâm lý của cô không thể thả lỏng, cô cảm thấy vô cùng ngượng nghịu và không được tự nhiên.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp