Thang máy từ từ nhảy số, Lương Tâm Trừng và Hạ Viễn Hàng đứng mỗi người một góc, không ai lên tiếng mà cùng nhìn chằm chằm vào bảng điện tử. Khoang phòng yên tĩnh có thể nghe thấy rõ ràng từng tiếng hít thở ngày càng thô nặng.
Nếu không phải biết rõ camera giám sát đang bật thì lúc này bọn họ đã không nhịn nổi mà vồ lấy nhau rồi, trước mắt cả hai phải duy trì khoảng cách an toàn để tránh mất khống chế.
Lần đầu tiên trong đời Lương Tâm Trừng thấy khoảng thời gian chưa đến một phút lại có thể dài đến thế. Cuối cùng cũng đến được tầng 9, cậu theo sau Hạ Viễn Hàng ra khỏi thang máy, chỉ vừa chớm bước ra thôi đã bị anh duỗi tay kéo vào trong ngực.
Từng nụ hôn nóng rực hạ xuống cổ, Lương Tâm Trừng ít nhiều vẫn còn giữ được chút lý trí: “Mở cửa đã…”
Hạ Viễn Hàng lục lọi túi tìm chìa khóa, cánh tay ôm Lương Tâm Trừng vẫn không chịu buông. Sau khi vào nhà, anh không kịp bật đèn đã ấn Lương Tâm Trừng lên vách tường huyền quan bắt đầu ôm hôn nồng nhiệt. Môi lưỡi hai người giao triền chặt chẽ như muốn nuốt luôn đối phương xuống bụng, hoàn toàn dựa vào bản năng mà phóng thích cảm xúc.
Một lúc lâu sau, Hạ Viễn Hàng mới thở dốc rút lưỡi ra khỏi miệng Lương Tâm Trừng cũng đang không thở nổi. Anh hôn lên đôi môi đỏ bừng ướt át của cậu, sau đó dời xuống cần cổ nhẹ nhàng liếm láp.
Lương Tâm Trừng bị nhột ôm eo Hạ Viễn Hàng, khẽ bật cười: “Chúng ta chưa ăn tối…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play