Cùng ngày trở lại Bắc Kinh, Lương Tâm Trừng quay về đoàn phim, suất diễn của cậu còn nửa tháng nữa là chính thức đóng máy.
Những điểm hay ho của bộ phim nằm hết ở giai đoạn nửa sau, gần như cảnh nào cũng cần cậu và Tạ Đàm Phong phối hợp diễn, có xung đột tình cảm do hiểu lầm, có cả tình tiết cậu cảnh sát trẻ hy sinh thân mình bảo vệ sư phụ. Đây là cảnh cao trào của bộ phim, cũng là trận khiêu chiến mang lại áp lực không nhỏ cho Lương Tâm Trừng.
Dù cho đạo diễn luôn kiên nhẫn giảng giải, bản thân cậu cũng nỗ lực nghiền ngẫm làm sao thể hiện nhân vật tốt nhất, nhưng mấu chốt vẫn là cậu không theo kịp tiết tấu diễn của Tạ Đàm Phong. Mà đối phương vốn không thích cậu nên sẽ không có chuyện nhẫn nại phối hợp hoặc đưa ra vài chỉ dẫn thích hợp. Lương Tâm Trừng chỉ có thể từ từ lần mò cách diễn giữa vô số lần NG, hậu quả là tiến độ phim chậm trễ đi khá nhiều.
Sau bảy tám lần NG liên tục, cuối cùng đạo diễn không tiếp tục nữa mà để bọn họ nghỉ ngơi tìm cảm giác một lúc. Tạ Đàm Phong ném xuống một câu “Bao giờ xong lại gọi tôi”, chuẩn bị rẽ vào phòng nghỉ thì bị đạo diễn gọi giật lại, Lương Tâm Trừng cũng bị gọi. Cậu bất đắc dĩ nói xin lỗi, đạo diễn vỗ vỗ vai an ủi: “Không sao đâu, cậu đừng gấp.”
“Là cháu cản trở mọi người,” Lương Tâm Trừng cười khổ, “Cháu xin lỗi ạ.”
“Đừng nói xin lỗi nữa, cậu không cố ý mà,” đạo diễn bĩu môi nhìn Tạ Đàm Phong, “Đàm Phong, cậu hướng dẫn Tâm Trừng thêm đi, hai người phải giao lưu nhiều vào. Cậu ta rất sáng dạ, nói mấy câu là hiểu rồi.”
Lương Tâm Trừng không ngờ đạo diễn sẽ ra mặt yêu cầu Tạ Đàm Phong hướng dẫn mình. Anh ta lãnh đạm liếc Lương Tâm Trừng một cái, rốt cuộc vẫn không thể làm đạo diễn mất thể diện bèn gật đầu đồng ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT