Nhạc Dương nhớ ra quán ăn sáng nằm ngay trên phố trước bến tàu, vừa vặn có thể nhìn thấy con thuyền Mục Nhĩ Chi Chu.
Đầu thuyền Mục Nhĩ Chi Chu là một con rồng ngẩng cao, tất cả các cửa sổ đều có khung gỗ, các công trình trên boong đều có mái cong vút, những dải lụa trắng bao quanh hành lang dài. Rõ ràng là phong cách Trung Quốc cổ điển, nhưng lại vang lên bản giao hưởng phương Tây, nhìn thế nào cũng thấy kỳ quặc.
Nhạc Dương vừa ăn bánh bao vừa xem náo nhiệt, tuy còn cách xa con thuyền nhưng vẫn có thể lờ mờ nhìn thấy những bóng người trong hành lang.
"Đừng cứ nhìn chằm chằm," Vu Thiên Tuệ đá vào chân Nhạc Dương dưới gầm bàn, “Trên thuyền Mục Nhĩ Chi Chu trước nay chỉ có một mình La Hành.”
"Một mình?" Nhạc Dương lại không kìm được nhìn sang, những bóng người trên hành lang kia là gì?
Như để xác nhận lời của Vu Thiên Tuệ, khi Nhạc Dương nhìn lại, một cơn gió nhẹ thổi qua, cuốn theo tấm rèm lụa trắng, vô số búp bê cầu nắng treo trên hành lang, búp bê rất to, nhìn từ xa, giống như những người đang di chuyển.
Nhạc Dương nổi da gà, vội quay đầu đi không nhìn nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play