Uriel bước lên lễ đài dưới sự chú ý của mọi người, ngay cả Nhạc Dương cũng ngửi thấy mùi thuốc súng trong không khí.
"Cây cao thì gió mạnh," Cố Thành không khỏi cảm thán, “Nếu không có cái thân phận gì đó gọi là con của thần, cũng không đến nỗi bị người ta để ý đến như vậy.”
Nhạc Dương trong lòng tức giận, nhưng cũng có chút lo lắng, tín ngưỡng ở thần quốc là bẩm sinh, nhưng Vưu Vô Uyên căn bản không phải người của thần quốc.
Lúc này, trên giá chỉ có đuốc của Joel và Hoang Mộc Phong vẫn còn cháy, lửa của cả hai đều rất mạnh, trong ánh lửa lung linh, không ai có thể nhìn rõ biểu cảm của Uriel.
Những ngón tay dài màu trắng lạnh lùng cầm lấy đuốc, anh không nâng quá cao, chỉ im lặng nhìn nó.
Mọi người dưới đài đều nín thở.
Thời gian trôi qua chậm rãi, những người hiểu Uriel đều nhíu mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT