Trên biển quỷ yên tĩnh, ba con tàu u linh lướt đi trong màn sương mù.
Trên con tàu Minh Nhật, bầu không khí tĩnh lặng đến đáng sợ. Sau khi bình phục vết thương, Vu Thiên Tuệ mỗi ngày đều lau sàn, cho Dạ Tiếu ăn, hoặc học theo Bạch Tuyết Nhi nấu ăn cho mọi người.
Nhạc Dương vẫn còn hôn mê. Họ đã rời khỏi đảo Bạc Nguyệt gần nửa tháng rồi, nhưng anh vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại. Vưu Vô Uyên hàng ngày đều ở bên cạnh anh, cũng cố gắng xâm nhập vào ý thức của anh một lần nữa, nhưng lại bị một luồng sáng mạnh mẽ ngăn cản.
Át Lai Đặc Hoa mấy lần muốn tìm Vưu Vô Uyên nói chuyện về mẹ của anh, nhưng Vưu Vô Uyên chỉ lắc đầu.
Đêm xuống, sương mù trên mặt biển tan đi khá nhiều, Dorothy đến con tàu Minh Nhật, và tình cờ nhìn thấy Vưu Vô Uyên bước ra từ phòng ngủ của Nhạc Dương.
“Cậu ấy vẫn chưa tỉnh à?”
Vưu Vô Uyên lắc đầu, “Sương mù đã tan đi nhiều rồi, chúng ta có phải sắp đến nơi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT