Ăn xong một bữa yến tiệc hải sản, bọn họ vô cùng thỏa mãn, nằm liệt tại chỗ lười biếng phơi nắng.
Tạ Nghị nằm trong túi ngủ, hơi phản tỉnh lại cuộc sống xa hoa lãng phí của bọn họ: "Chúng ta như vậy có phải là hơi an nhàn rồi không?"
Trương Minh nằm bên cạnh Tạ Nghị, anh ta vắt chéo chân lắc lắc: "An nhàn không tốt sao? Còn hơn trước đó ngày nào cũng không ngủ yên còn không ngừng truy sát trùng trắng."
Nhắc đến trùng trắng, mọi người lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
Lý Phong chán ghét nhíu mày: "Đang yên lành, nhắc đến trùng trắng cái gì."
Trương Minh lập tức im miệng.
Hạ Lỗi tiếp lời nói: "Có điều tôi xác thật cũng có sống an nhàn nghĩ đến ngày gian nguy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play