Thái độ của Ngu Thời khiến Tư Úc thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù sự bình tĩnh, dửng dưng của cậu có hơi kỳ quặc, nhưng sự điềm tĩnh vẫn là điều tốt.
Ít nhất còn tốt hơn là sợ hãi, run rẩy chờ đợi Tư Úc, khiến anh yên tâm hơn nhiều, phải không?
Trấn tĩnh lại, anh mang hai tô đến bên cạnh Ngu Thời. Đặt tô lên bàn, Tư Úc giải thích: “Nguyên liệu trong bếp có thể sử dụng được không nhiều, nên món duy nhất anh làm được chỉ là mì nước. Nhưng anh có đập thêm hai quả trứng cho em, hương vị...”
Nói đến đây, Tư Úc ngừng lại.
Thực sự, anh không thể tự đánh giá món mình nấu có ngon hay không. Bởi vì từ khi mất đi quyền được sống, vị giác của anh cũng trở nên mờ nhạt. Ngoại trừ mỗi lần hôn Ngu Thời, anh có thể cảm nhận được vị ngọt ngào, còn lại hầu hết thời gian, anh chẳng cảm nhận được gì cả.
Chua, ngọt, đắng, cay – những vị quá đỗi bình thường với người khác, với anh chỉ là ký ức xa xưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT