Nếu đây là trò chơi cá nhân của Ngu Thời và trong trò chơi này cậu không có bất kỳ ràng buộc nào, thì việc rời đi ngay lập tức quả thực là một lựa chọn rất tốt.
Nhưng vấn đề không phải thế.
Tư Úc rõ ràng không có ý định rời khỏi đây cùng cậu. Anh cố gắng giúp cậu gỡ dây trói trên người, đưa cậu đến một góc phòng, rồi chỉ vào bức tường hỏng, nghiêm túc nói: “Chạy thoát ra từ đây là được, em mau đi đi, tôi sẽ nghĩ cách cầm chân ông ấy.”
“Thế anh không đi cùng em sao?”
Ngu Thời không khỏi nhíu mày: “Không phải anh nói em là chủ nhân của anh sao? Chủ nhân của anh sắp rời đi rồi, anh không đi theo thì đúng là không xứng đáng là một dũng sĩ rồi.”
Nghe hai câu này, quả nhiên Tư Úc lại bắt đầu do dự.
Sau một lúc đấu tranh, anh lưỡng lự nói: “Nhưng tôi chưa bao giờ rời khỏi nhà hát này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT