Trong đám nhóc đó có một tên nhóc là từ gia đình mới chuyển tới, cậu nhóc tên Vương Thiết Tử, cậu nhóc cũng là người quá đáng nhất trong đám này.

Điêu Cẩu Đản ở trong đám con trai này thì coi như là một người thành thật, cậu bé thấy Xảo Xảo khóc, cảm thấy không có ý nghĩa gì bèn nói chúng ta đi thôi, cô bé cũng khóc rồi.

Nhưng mà Vương Thiết Tử lại không muốn, cậu ta ỷ vào ba của mình là phó doanh trưởng mà lên mặt.

Ba cậu nhóc cũng được coi như là một người đàn ông thành thật, nhưng bất hạnh thay, mẹ cậu nhóc tên là Cảnh

Hồng Mai, lúc ở nông thôn chính là một người phụ nữ đanh đá hay chửi đổng, vì thế mà cậu ta mới bị dạy dỗ trở nên đáng ghét như vậy.

Vương Thiết Tử học thành người giống mẹ cậu ta rất thành công, tính tình không nói lý lẽ ngang ngược giống như mẹ thì có thể ví như cậu ta học mười nhân mười. Cậu con trai mới tám chín tuổi đã bị dạy dỗ giống như kẻ lưu manh ở nông thôn, nhìn người khác thì nghiêng mắt nói chuyện, dáng vẻ vô cùng lưu manh, đáng ghét.

“Không thể được, con bé này không biết thức thời, hôm nay ông đây phải dạy cho nó một bài học”

Điêu Cẩu Đản nhíu mày: “Cậu muốn làm gì?”

“Làm cái gì à? Các anh em, kéo váy con bé này cho tôi, xem nó về sau còn dám xem thường người khác nữa hay không?”

Vương Thiết Tử vừa nói xong, những thằng bé ở phía sau đều có chút chần chờ.

Kéo váy người khác sao? Đây là chuyện chỉ có bọn lưu manh mới làm thôi.

“Sao vậy? Các cậu không dám à? Đều là một đám nhát gan, để ông đây tự mình đến!” Vương Thiết Tử khinh bỉ nhìn bọn họ một cái, nhe răng cười tiến lên.

Xảo Xảo cũng rất cứng đầu, cô bé giống như một quả đạn pháo nhỏ xông tới, cắn chặt lấy cổ tay của Vương

Thiết Tử không buông ra.

“A! Con bé c.h.ế.t tiệt, mày thiếu đòn có phải không!?”

Vương Thiết Tử đau đến mặt mũi đều vặn vẹo, cậu ta tóm lấy thân thể nhỏ nhắn của Xảo Xảo muốn ra một đòn độc ác.

“Vương Thiết Tử, cậu làm cái gì vậy?”

Điêu Cẩu Đản nhìn không nổi nữa, cậu nhóc đưa tay ngăn lại, bảo vệ Xảo Xảo ở sau lưng mình.

“Làm cái gì, ông đây ngay cả mày cũng đánh nữa!” Vương Thiết Tử kêu gào to.

“Thằng khốn kiếp kia! Mày đang nói cái gì vậy?”

Ở thời khắc mấu chốt quan trọng, đám Cố Tiểu Nhị cuối cùng cũng bơi lội trở về, nhìn thấy một màn này, còn có cái gì không rõ nữa chứ, cả đám nhóc lúc này vô cùng tức giận, xông lên túm lấy Vương Thiết Tử đ.ấ.m một cái.

Đừng nhìn Cố Tiểu Nhị nhỏ con, cậu nhóc từ nhỏ đã theo chú Cố luyện võ, những chiêu xuất ra để đánh người đều có thể sẽ làm người ta rất đau đớn. Vả lại, sau lưng cậu nhóc còn có một đám anh em thì sợ cái quái gì chứ.

Vương Thiết Tử một thân người toàn thịt, cậu nhóc bị bọn Cố Tiểu Nhị đẩy ngã xuống đất, đè ép lên đánh cho một trận.

Đám Vương Thiết Tử nhìn thấy đánh nhau, có người bỏ chạy, cũng có hai người nhào tới theo để đánh trả, cơ mà bọn chúng lại bị anh em nhà họ Tôn mỗi người một chân đá ngã. Người lớn trong nhà vẫn không một ai hay biết đã có chuyện gì xảy ra, đợi đến giờ ăn cơm, đám chị dâu Trương đều ở nhà họ Phương quét dọn vệ sinh thì nhìn thấy đám con trai cả người ngợm bẩn thỉu, dắt Xảo Xảo khóc như con mèo nhỏ trở về nhà.

“Làm sao vậy?”

“Tôn Đại Đản, có phải do mày lại gây chuyện hay không?”

“Tiểu Trạch, Tiểu Cảnh, hai con đã làm chuyện gì vậy?”

“Xảo Xảo, con khóc à?”

Các mẹ đồng loạt chạy tới, bắt lấy đứa bé nhà mình mà bắt đầu chất vấn.

“Oa, mẹ, có kẻ xấu bắt nạt con, các anh ấy giúp con đánh nhau!”

Xảo Xảo với đôi mắt ngập nước nhìn thấy mẹ, cô bé liền nhào tới ôm lấy Miêu Xuân Hồng.

“Cái gì? Kẻ khốn kiếp nào dám bắt nạt con gái của mẹ hả!?”

Miêu Xuân Hồng từ nhỏ đã là con gái đầu trong nhà, tuy cô là người phụ nữ đảm đang nhưng cũng lại là người nóng tính.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play