Các nhà trong quân khu xây sân đều là dùng hàng rào vây quanh, thấp bé lại chật hẹp, đầu năm nay trong nhà không có lương thực dư thừa cho gà ăn, gà trong nhà các chị dâu đều là nuôi thả, lưng dựa vào núi lớn, cỏ cây phong phú, sâu cũng nhiều, gà nuôi rải rác mỗi ngày đều có thể ăn no, trứng gà cũng có chút dinh dưỡng.
Ở nông thôn thường có một câu nói rằng, gà nuôi thả đều là gà biết nhận nhà, biết nhà mình ở đâu để mà đẻ trứng ở đó, hết lần này tới lần khác, dù sao cũng có những con gà mái không biết điều đó, sân nhà mình vừa lớn vừa rộng rãi, nó không đẻ trứng trong sân nhà mình, mà nhất định phải chạy đến trong sân nhà người khác.
Gà mái đẻ của Hàn Kim Hoa chính là một con gà kiểu như vậy, chiều nay, Hàn Kim Hoa từ trên ruộng trở về, đang ngồi xổm trong sân rửa rau, chợt nghe thấy trong ổ gà kêu lên vài tiếng “khanh khách”.
Cô ấy cho rằng là chồn đến ăn vụng, khẩn trương đi qua nhìn, ai ngờ rằng gà mái đẻ trong nhà lại nhảy ra từ trong ổ gà, bay qua hàng rào, nhảy đến sân nhà bên cạnh, sau đó đặt m.ô.n.g xuống mà đẻ trứng, đẻ xong lại kêu “khanh khách” quay về nhà.
Hàn Kim Hoa nhìn thấy một màn này thì trợn mắt há hốc mồm, trách không được đám gà mái đẻ nhà mình đẻ trứng ít, thì ra là đều chạy đến nhà họ Vương cách vách.
Không được, trứng gà này cô ấy phải lấy trở về, một quả trứng gà cũng đáng giá vài phần tiền rồi.
Nghĩ như vậy, Hàn Kim Hoa liền buông bỏ công việc trong tay rồi bước đến nhà họ Vương, ai ngờ rằng Vương Mỹ Quyên là một tên côn đồ, bà ta một mực khẳng định không lấy trứng gà của nhà Hàn Kim Hoa, trong miệng còn không ngại buông những lời “không sạch sẽ” mà mắng người.
Hàn Kim Hoa lúc ở nông thôn cũng là một người không phải dạng vừa, làm sao có thể chịu được cơn tức giận này, cô ấy lập tức đưa tay ra, liền cào vào mặt Vương Mỹ Quyên, Vương Mỹ Quyên thét lên chói tai, sau đó hai người liền đánh nhau túi bụi.
Nghe xong ngọn nguồn của sự việc, đám chị dâu đứng ở đó: “…..”
Hai người phụ nữ này đánh nhau chỉ vì một quả trứng gà thôi sao?
Thật không biết phải nói gì cho hợp tình hợp lý đây…
Đám chị dâu không nói gì, chị dâu cả Lâm cũng bất đắc dĩ, chuyện này đều là do Vương Mỹ Quyên tham lam gây họa.
Chị dâu Lâm làm chủ bảo bà ta về nhà đền lại một túi trứng gà cho Hàn Kim Hoa, xem như là quà nhận lỗi, chuyện này cứ như vậy mà cho qua.
Vương Mỹ Quyên lòng dạ hẹp hòi lại keo kiệt như thế làm sao chịu nghe, lúc bà ta còn đang trợn mắt lên muốn đáp trả lại rồi làm náo loạn, Cố Hoài An lạnh lùng sải bước đi ra đứng ở đó, làm một bức tường lạnh như băng ở đấy.
Vương Mỹ Quyên vốn còn muốn náo loạn giống như con gà bị bóp cổ, căn bản liền sợ hãi, về nhà đem mấy quả trứng gà ra đưa cho Hàn Kim Hoa.
Chị dâu Lâm thấy thế thì âm thầm buồn cười.
Xem ra lão Trần nhà chị ấy nói đúng thật, chỉ cần Cố Hoài An lộ diện, người phụ nữ lưu manh gian xảo cũng lập tức có thể thành thật.
Có điều là không biết khuôn mặt lạnh lùng này của Cố Hoài An, lúc đối mặt với vợ mới sẽ như thế nào? Hơn nữa nhà họ Cố còn có ba đứa nhỏ, cũng không biết cô con dâu nhà họ Cố là một cô gái như thế nào.
Nghĩ như vậy, chị dâu Lâm thiếu chút nữa quên mất trên bếp nhà mình đang còn hầm thức ăn, chị ấy sợ thức ăn sẽ bị nhão nên liền cất bước về nhà.
Sự tình đã được giải quyết, các chị em dâu khác cũng tự mình trở về nhà.
Lúc này sắc trời đã hoàn toàn tối sầm lại, trên không trung nổi lên cơn mưa phùn, rơi tí tách đập vào ngói trên nóc nhà, tấu lên một khúc điền viên vui vẻ.
Trong phòng đã thắp đèn lên, Lâm Vãn Thanh vẫn cầm sách kể truyện xưa, chẳng qua ban đầu đứa nhỏ trong n.g.ự.c cô, Tiểu Cố An lúc này đã đắp chăn bông trên giường ngủ ngon lành rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT