Thật ra món bánh bao hấp thịt dê Lâm Vãn Thanh sử dụng những nguyên liệu rất bình thường, cũng chỉ là thịt dê, bánh bao, rau kim châm, bột, mộc nhĩ, còn có các loại gia vị khác thôi, không phải những nguyên liệu cao sang gì cả.
Đặc biệt nhất là món súp thịt dê, mỗi lần cô nấu súp thịt dê đều phải cho thì là vào, như vậy súp sẽ thơm hơn. Vào ngày đông lạnh giá, được uống một chén súp nóng hầm hập với bánh bao hấp thịt dê thì còn gì bằng. Đúng thật là sướng như tiên luôn.
Cha Cố được như ý muốn, lại được đoàn tụ với cả nhà con trai út nhiều năm không gặp, vợ già cũng về nhà.
Mấy ngày sau, cô cả nhà họ Cố, Cố Hoài Hương cũng đưa chồng và con trai về nhà, một nhà đầy đủ, con cháu đầy đàn, ông ấy chỉ cảm thấy không còn gì mỹ mãn hơn hôm nay.
Nhà họ Cố có ba đứa cả trai lẫn gái, Cố Hoài Quốc là anh cả, Cố Hoài Hương là con gái thứ, Cố Hoài An nhỏ nhất trong nhà, cũng là người trầm tính, lạnh lùng nhất.
Chồng của Cố Hoài Hương là bác sĩ trong bệnh viện quân khu của Kinh Thị, anh rể Cố họ Cao, tên Cao Trị, hai người anh ấy và cô cả nhà họ Cố chỉ có một đứa con trai, năm nay tám tuổi, tên cậu nhóc là Cao Cao. Cả nhà họ Cố có sáu đứa cháu trai, chỉ có một mình Viên Viên là cháu gái, có thể thấy, con bé vừa về nhà đã được cả nhà chiều chuộng.
Ngoại trừ anh trai song sinh vây quanh, năm người anh trai khác cũng không ngừng biểu hiện trước mặt Viên Viên như tranh sủng.
Ngày nào con bé cũng đi chơi cùng các anh, đi ra ngoài cũng không cần tự nhấc chân, mấy ông anh trai thay phiên cõng, đắp người tuyết, trượt băng, ngày nào cũng chơi vui vẻ.
Vốn dĩ Viên Viên cũng không có tính dè dặt, các anh trai còn đối xử tốt với cô bé, nên chưa đến hai ngày cô bé đã lăn vào ngủ với các anh trai, qua mấy ngày nữa, con bé đã hoàn toàn trở thành một đứa con trai. Cô bé trước kia ở nhà đáng yêu xinh đẹp, mỗi ngày đều phải xoa thơm thơm, thay quần áo sạch sẽ, hiện giờ đừng nói là xoa hương thơm, cho dù cả người bẩn thỉu nhếch nhác như một con mèo hoa, con bé cũng có thểcười toe toét.
Buổi tối, Lâm Vãn Thanh tắm rửa cho cô bé, tắm rửa xong cũng xoa hương thơm.
Viên Viên dùng đôi tay béo nhỏ che mặt lại, bất mãn nói: “Mẹ, không xoa thơm thơm. Lâm Vãn Thanh khó hiểu: “Vì sao?”
Cô còn tưởng là vì gì, không ngờ con bé phồng miệng nhỏ, nhẹ giọng nói: “Phiền phức!” Lâm Vãn Thanh: “”
Con gái nhỏ thơm thơm mềm mềm của cô cứ thế biến thành một thằng nhóc rồi sao?
Năm mới tới gần, trong nhà bắt đầu mua sắm đồ tết.
Năm ngoái đều là bảo mẫu trong nhà dẫn theo cảnh vệ chọn mua, năm nay khó lắm cả nhà mới đoàn tụ.
Mẹ Cố đích thân ra trận, dẫn chị dâu cả nhà họ Cố đến các cung tiêu xã lớn và thương trường mỗi ngày, mua mấy chục cân gà vịt thịt cá, dê bò thịt heo, tôm lớn lạp xưởng, thổ sản vùng núi như mộc nhĩ nấm các thứ cũng không ít, kẹo, điện tín lại càng cái gì cần cũng có.
Mua quần áo mới cho mọi người trong nhà, mẹ Cố còn cảm thấy không hài lòng.
Lâm Vãn Thanh nhìn đống đồ Tết chất đống trong nhà kho như núi nhỏ, liếc nhìn chị dâu cả nhà họ Cố, hai chị em dâu giật khóe miệng, khuyên can mẹ Cố mãi mới khiến bà cảm thấy đồ Tết trong nhà đã đủ để qua năm mới rôi.
Ba mươi Tết, mẹ Cố hưng phấn mua giấy đỏ về nhà, để cha Cố viết câu đối, dán lên hai cửa sổ, nếu nhìn kỹ tổng thể cả nhà từ trên xuống dưới sẽ thấy tràn ngập không khí năm mới.
Lâm Vãn Thanh ôm vài nhánh hồng mai mới cắt từ trong vườn tới, cắm vào bình hoa.
Hồng mai điểm xuyết, vui mừng đẹp đẽ nói không nên lời.
Viên Viên ngửi mùi hồng mai, nói: “Thơm thơm, đẹp!”
“Đúng thật, đẹp quá”
Cô cả nhà họ Cố cúi tới, ngửi ngửi, thấy rất hiếm lạ: “Thanh Thanh, sao em lại có thú vui tao nhã như vậy chứ?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT